VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 52

“Ồ, đúng rồi,” Benny nói. “Bill Sanderson chứ gì? Tớ cứ tưởng cậu ta

tên là Bill.”

“Cậu ta tên là Will,” Jim nói.

“Tớ không hề thấy thằng cha đó ở quanh đây phải đến... mấy tuần rồi.”

“Mấy tuần? Cậu không nghĩ là...”

Cả hai đều im lặng.

“Sanderson,” Benny nói. “Ôi trời đất ơi,” anh ta nói. “Họ xử lý Will

Sanderson rồi.”

Một trò đùa để xả stress khi quá trình giảm biên chế bắt đầu là vào phòng

làm việc của ai đó và gửi một bức email từ máy tính của họ tới toàn bộ
công ty. Bức thư có thể chỉ nói một điều gì đó giản dị như, “Tên tôi là
Shaw-NEE! Bạn bị bắt quả tang nhé, Ha! Tôi dấm đài tôi dấm đài tôi dấm
đài.” Sáng hôm sau mọi người đến văn phòng đọc câu đó và phản ứng rất
khác nhau.

Jim Jackers đọc nó và ngay lập tức gửi đi một bức email có nội dung,

“Rõ ràng là ai đó đã vào văn phòng tôi tối qua và viết một bức email mạo
danh tôi rồi gửi cho tất cả mọi người. Tôi xin lỗi vì bất kỳ sự bất tiện hay
xúc phạm nào, mặc dù đó không phải lỗi của tôi, và tôi sẽ rất cảm kích nếu
nhận được từ người làm việc này một lời xin lỗi công khai. Đến giờ tôi đã
đọc bức email đó năm lần mà vẫn không thể hiểu nổi nó viết gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.