VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 54

trong vườn nhà tôi không đậu quả,” gã tiếp. “Có lẽ là vì tôi chỉ có cuối tuần
để làm vườn, hoặc có thể vì khu vườn liên tục bị càn quét qua bởi những
thằng Tây-Bồ khốn kiếp làm nhiệm vụ chăm chút quanh khu chung cư tôi
sống kể từ khi nhà nước bắt tôi phải bán ngôi nhà của mình ở Naperville và
Barbara đưa lũ trẻ đến Phoenix sống với phi công Bob. Mà tôi có một khu
vườn thực sự không? Câu trả lời là một từ không to đùng béo ị, vì con mụ
đàn bà khốn nạn ở văn phòng bất động sản không chịu nghe lời phải quấy.
Mụ ta cứ nhất định khăng khăng rằng đây là một tài sản cho thuê, không
phải vườn sau nhà anh. Những luống hoa, đó là tất cả những gì chúng tôi
muốn, mụ nói. Thế là lũ Tây-Bồ khốn kiếp đi ra chăm chút những bông cúc
vạn thọ dọc các luống. Nhưng các người có hiểu không, tôi đang nói đến
những quả cà chua đỏ tươi chín mọng, mũm mĩm, ngon lành mà tôi muốn
được trồng bằng chính hai bàn tay của mình thông qua sự bí ẩn phì nhiêu
và hào phóng của thiên nhiên! Giấc mơ đó chấm dứt khi Barb bắt đầu ngủ
với phi công Bob và chúng tôi từ bỏ ngôi nhà ở Naperville. Mà với lại, tôi
có muốn một khu vườn không? CÓ. Thực ra thì tôi muốn một trang trại kia.
Nhưng ở thời điểm hiện tại tôi e rằng tất cả những gì tôi có là căn hộ 4H ở
Bell Harbor Manor

[9]

, vốn đếch phải là bến cảng hay trang viên gì hết mà

cũng CHẲNG CÓ LẤY MỘT QUẢ CHUÔNG NÀO. Ai trong lũ phù thủy
khôn ngoan các người đã nghĩ ra cái tên ‘Bell Harbor Manor’? Cầu cho cái
lưỡi trí trá của các người bị rút ra khỏi lớp lót đỏ dẻo quẹo của chúng và
phơi khô trên cọc nhọn dưới cái nắng hoang dại của một vùng đất ăn thịt
người. Ha! Tôi sẽ bị gọi vào văn phòng vì câu đó nhưng mặc xác, bởi vì
điều tôi đang muốn nói ở đây là TÔI KHÔNG CHẮC CÓ AI TRONG
CHÚNG TA biết rằng chúng ta đã tự đẩy mình xa bao nhiêu khỏi không chỉ
thiên nhiên mà còn cả những điều kiện tự nhiên của cuộc sống vốn từng
phổ biến suốt bao thế kỷ và đã đẩy con người đến những giới hạn cùng cực
của khả năng tự nhiên của họ chỉ để tìm cái ăn, cái mặc và chu cấp những
thứ khác cho gia đình mình, mỗi buổi tối lại đưa họ vào một giấc ngủ ngọt
ngào, mệt lử, thư thái và không mộng mị hoàn toàn xứng đáng như thể
chúng ta sẽ không bao giờ biết gì nữa. Và giờ thì lại có Phoenix, có cả máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.