VÁN BÀI AN ỦI - Trang 112

- Vâng.
- Anouk... Xin cô...
- Cháu nhớ cả tên cô đấy nhỉ?
- Cháu nhớ tất cả.
Và khuôn mặt bà tối sầm.
- Không, cháu đừng nói thế... Có những điều... những lúc mà...

Cô... Cô muốn là cháu quên chúng đi...

- Không. Cháu không tin. Nhưng mà...
- Mà sao?
- Có thể cô cháu mình nói về những thứ khác nhau.
- Cô hy vọng thế, bà mỉm cười.
- Cô...
- Cô...
- Cô vẫn luôn đẹp như thế...
Im đi, đô ngốc. Và đứng dậy đi. Nhìn kìa... Tất cả họ đang quay

trở lại phòng khách kìa...

- Anouk?
- Gì cháu?
- Cô đã ở đâu?
- Cô đã ở đâu? Cái đó thì chính cháu mới là người nói cho cô biết

chứ... Nào, đến với họ đi. Tất cả mọi người đang chờ cháu đấy.

- Anh ổn chứ? bà chủ nhà vừa hồi vừa chỉ cho anh một chiếc ghế

bành.

- Tôi ổn, cám ơn bà.
- Anh chắc chư?
- Mệt...

Nào hãy xem nào...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.