VÁN BÀI AN ỦI - Trang 126

Chính xác như bà ấy nói: sau Leroy-Merlin và Leclerc, là một nơi

giữ xác chết năm sát văn phòng DDE. Với hệ thống RER phía trên và
những chiếc máy bay chở côngtennơ âm thầm.

Những chiếc xe thùng phân loại rác trên bãi đậu, những chiếc túi

plastic bám vào bụi cây và những bức tường bằng bê tông khối dùng
làm nơi đi tiểu công cộng cho tất cả những người vẽ lên tường trong
khu vực.

Không, anh lắc đầu, không.

Tuy nhiên anh không thấy thẹn. Công việc của anh là nhận ra

những gì các chủ thầu làm ẩu, nhưng không.

Chắc là mẹ anh đã nhầm... Hay là người kia đã lẫn lộn... Con gái

bà chủ nhà, mẹ nói thế... Cả cô này nữa, cô ấy đã làm ô nhiễm đầu óc
bà rồi... Không khó làm xúc động một thiếu phụ nuôi con trai một
mình và kiệt sức trở về nhà vào giờ mà mụ ngốc này đưa đàn chó săn
chuột của mình ra quảng trường đi ỉa... Phải rồi... bây giờ thì anh nhớ
rồi... Bà Fourdel... Một trong số những người hiếm hoi mà Anouk
không thấy yên lòng khi đứng trước họ... Tiền thuê nhà... Tiền thuê
nhà của mẹ Fourdel...

Sự phi lý của bãi đậu xe này, đó là vố chơi xỏ của người cho vay

nặng lãi. Một đòn xấu, một sai lầm của thói ngồi lê đôi mách, một địa
chỉ nhớ nhầm. Anouk chẳng có gì liên quan đến nơi này cả.

Charles nắm chặt chiếc chìa khóa trong tay hồi lâu và chiếc chìa

khóa nằm trong ổ đề.

Thôi. Vặn nhanh một vòng.
Bỏ hoa lại.

Những người chết tội nghiệp...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.