VÁN BÀI AN ỦI - Trang 128

phải trả gấp ba lần giá trị rồi trả nợ suốt hai mươi năm, vậy nên tại sao
điều đó lại phải thay đổi một khi họ đã nhượng bộ? Và họ đã phải trả
giá bao nhiêu để vĩnh viễn trông ra nơi đổ rác?

Ôi... vả lại suy cho cùng thì đó là vấn đề của họ... Nhưng người

đẹp của anh? Nếu thấy bà trong nơi đổ rác này, anh...

Nói đi. Nói hết câu của anh đi. Anh sẽ làm gì, chàng ngốc của

tôi? Anh sẽ cào đất để đưa bà ấy ra khỏi đó à? Anh sẽ phủi bụi trên
váy bà ấy và ôm bà vào lòng chắc?

Vô ích. Dù sao anh ta cũng chẳng nghe thấy chúng ta nói. Một

đoàn xe chở hàng nâng những chiếc túi siêu thị và treo chúng xa hơn
một chút.

•••

Không còn là chiếc Fiat và chưa phải chiếc Faucon Millenium

của Han Solo, vậy thì đây hẳn phải là những năm huy hoàng của chiếc
R5 nhỏ bé màu đỏ của anh, chiếc xe hơi mới toanh đầu tiên của anh,
và sự việc xảy ra khi họ khoảng mười tuổi... Có thể là mười một... Họ
đã đến trường trung học phổ thông phải không? Anh không còn nhớ
nữa... Anouk không giống như thường lệ. Mặc đẹp và không cười nữa.
Hút hết điếu này đến điếu khác, quên tắt cái gạt kính xe, không hiểu gì
về những câu chuyện của Toto và cứ năm phút lại nhắc nhở họ là cần
phải làm cho bà khỏi mất mặt.

Các cậu bé trả lời vâng vâng, nhưng không hiểu rỗ lắm làm cho

bà được vinh dự có nghĩa là gì, và vì Toto đã uống hết chỗ bia, nên cậu
ấy tè vào ly của bố mình và...

Bà đưa họ đến chỗ gia đình mình, nhà bố mẹ bà mà đã nhiều năm

rồi bà không gặp và đã đưa Charles vào cuộc phiêu lưu. Có thể là vì
Alexis. Để bảo vệ nó khỏi điều đã khiến bà thật là bực mình và bởi vì
bà cảm thấy mình mạnh mẽ hơn khi bà nghe tiếng chúng cười đùa
huyên thuyên và nghịch ngợm phía ghế sau.

- Khi chúng ta đến nhà bà, các con phải quên Toto đi đấy nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.