VÁN BÀI AN ỦI - Trang 196

cả, đó là đe dọa “sẽ bỏ nhà in”. Được, anh hứa với họ là mình sẽ nhắm
kém chính xác hơn.

Ít ra là sẽ cứu được ánh sáng...
Rượu vang hoàn hảo, nồi áp suất xèo xèo và anh nghe Sibelius

trong khi chờ đợi hai cô gái Paris xinh đẹp trở về. Tất cả đều ổn.

Sắp đến đoạn kết bản Giao hưởng số 2. Yên lặng.
Yên lặng dưới hộp sọ anh.

•••

Chính cái lạnh đánh thức anh dậy. Anh rên rỉ, lưng anh, và mất

mấy giây mới định thần lại được. Đêm đã xuống và bữa ăn tối đã...
không, mẹ kiếp, bây giờ mấy giờ rồi? Mười giờ rưỡi. Nhưng cái gì...
Anh gọi Laurence, máy trả lời tự động.

Vớ được Mathilde:
- Các cô ở đâu đấy, các cô gái?
- Charles đấy ạ? Nhưng? Ba không ở Canada ạ?
- Hai mẹ con đang ở đâu vậy?
- Thì đang kỳ nghỉ mà... Con ở nhà bố con...
- Thế á?
- Mẹ con không có nhà ạ?
Ôi, anh không thích nghe giọng nói lí nhí này...
- Khoan đã, ba vừa nghe tiếng cánh cửa thang máy, anh nói dối

con bé, chào con nhé... Mai ba gọi lại cho con...

- Này?
- Sao?
- Ba bảo mẹ con là thứ Bảy ổn đấy. Mẹ sẽ hiểu mà.
- OK.
- Còn điều này nữa... Ba ạ, con nghe bài hát của ba suốt đây...
- Bài nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.