VÁN BÀI AN ỦI - Trang 204

- Người đàn bà tóc nâu trong những bức ảnh là ai vậy? Có phải

đó là người đã chết mà hôm nọ anh nói với em không? Mẹ của người
nào đó em chẳng biết nữa? Chính bà ta làm rối loạn cuộc sống của
chúng ta từ nhiều tuần nay phải không? Đó là ai vậy? Là gì vậy? Một
cái theo kiểu Bà Robinson à?

- Em không thể hiểu được đâu...
- Thế á? Vậy thì nói đi, cô nạt nộ, nói em nghe đi, anh nói đi. Nói

cho em nghe nào bởi vì em là một con ngu...

Charles do dự. Đúng là có một từ nhưng anh không dám nói ra.
Không phải tại cô. Tại Anouk. Một từ mà anh chưa bao giờ chắc

chắn cả. Một từ hãy còn kẹt trong những bánh xe của anh suốt những
năm qua và đã kết thúc bằng việc làm hỏng cỗ máy đẹp đẽ.

Vậy nên anh tìm một từ khác thay thế. Không rõ ràng bằng, hèn

nhát hơn:

- Âu yếm...
- Em không biết là chúng ta đã từng như thế, cô đáp lại.
- Thế á? Em may mắn thật...
- ...
- Laurence...
Nhưng cô đã quay đi và đã đi lên.

Trong khoảng nửa giây, anh nghĩ tới việc tóm cô lại nhưng lại

nghe tiếng cô hát thầm God bless yon please, Missize Robinson, na na
nani nana
và khi đó anh nhận ra rằng cô chẳng hiểu gì hết cả.

Cô sẽ chẳng bao giờ muốn hiểu.
Và, vịn tay vào thành cầu thang, tiếp tục bước xuống.

Phải rồi... Chúa phù hộ bà ấy.
Đó đúng là điều tối thiểu anh có thể làm sau khi đã xua đuổi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.