VÁN BÀI AN ỦI - Trang 216

Thi tuyển gì? Anh không còn nhớ nữa. Một cuộc thi tuyển... Và

lần đầu tiên trong đời, anh đưa một cô “bạn gái” về nhà bố mẹ mình.
Bạn nào? Anh có thể nhớ lại được, nhưng điều đó chẳng có gì là quan
trọng cả. Một cô gái giống anh... Nghiêm túc, gia đình tử tế, đầu óc
thông minh và mắt cá chân hơi to... Hơn nữa, năm đầu tiên mà anh
phải thu nạp trong căn phòng bên cạnh...

Nào, Charles... Anh đã làm cho chúng tôi quen dần với việc lịch

sự hơn một chút... Dẫu sao một cái tên...

Laure, mình cho là thế... Phải rồi, đúng thế, Laure... Không xinh

lắm dưới mái tóc xòa xuống trán, lúc nào cũng đòi chỗ tối tăm và gây
ra động năng ở anh sau khi làm tình... Laure Dippel...

Anh ôm eo cô, nói to, nâng ly, nói những điều vớ vẩn, từ nhiều

tháng nay không thấy ánh sáng, vừa hạ xuống vừa ép và vừa chà đạp
lên những cành nguyệt quế của cô vừa uốn éo không đâu vào đâu.

Đã khá chuếnh choáng khi Anouk xuất hiện:
- Cháu giới thiệu bọn cô với nhau đi chứ? cô vừa mỉm cười vừa

liếc nhanh cái váy hở vai của cô kia.

Charles làm theo và nhân thể tách mình ra.

- Ai vậy? cô bé giỏi toán bị săm soi hỏi.
- Cô hàng xóm...
- Sao tóc cô ấy lại ướt thế?
(Đó đúng là loại câu hỏi mà cô gái này luôn miệng đặt ra.)
- Tại sao? Làm sao anh biết được! Bởi vì cô ấy vừa tắm xong,

anh hình dung thế!

- Thế tại sao bây giờ cô ấy mới đến?
(Thấy chưa... Cô ấy hẳn phải được hai cột trong Ai là ai vào giờ

này...)

- Tại vì cô ấy làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.