VÁN BÀI AN ỦI - Trang 315

Charles không cần quay lại cũng biết đó là con vật nào...
Anh cười lăn.
Anh có thể kể tất cả những chuyện đó với ai?
Ai sẽ tin anh nhỉ?
Anh đến như một dũng sĩ diệt chuột, chiến đấu với tuối thơ của

anh và cuối cùng là thanh toán nó để có thể lại bắt đầu già đi một cách
thanh thản và giờ thì anh lại rơi vào đó khi kéo cái chân gỗ của mình
bởi vì dẫu sao thì ờ... những con lạc đà không bướu thường có tính khí
thất thường, phải không? Vâng, anh cười lăn và anh mong sao
Mathilde có ở đó... Ôi mẹ kiếp... Nó sắp khạc ra đấy... Nó sắp khạc ra
rồi, tôi cảm thấy thế.

- Nó vẫn theo chú cháu mình à?
Nhưng Lucas không nghe anh nữa.

Một sân khấu bóng đen...
Hình bóng đầu tiên quay đầu lại, hình bóng thứ hai ra hiệu cho

họ, một con chó không biết thứ bao nhiêu đến bên họ, hình bóng thứ
ba chế giễu họ, hình bóng thư tư, nhỏ xíu, bắt đầu chạy theo hướng
những cái cây, hình bóng thứ năm nhảy qua lửa, hình bóng thứ sáu và
hình bóng thứ bảy vỗ tay, hình bóng thứ tám lấy đà, cuối cùng là hình
bóng thứ chín, quay người lại.

Charles hoài công nheo mắt và khum tay che mắt, Lucas đã nói

đúng sự thật: không có người lớn. Lo lắng... Có mùi cao su cháy...
Liệu như thế có hơi nguy hiểm không, tất cả những chiếc giày basket
trượt trên than hồng ấy?

Rồi lảo đảo. Chiếc gậy chống của anh vừa tuột khỏi tay anh. Hình

bóng cuối cùng vừa quay người lại, con bé tóc đuôi ngựa, đã cúi
xuống dang tay ra và Lucas lao vào nó.

Đinh.
Một quả bóng bida.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.