VÁN BÀI AN ỦI - Trang 378

- À có. Dù sao anh cũng biết đôi ba điều...
- Không. Tôi mù tịt về xây dựng nông thôn. Tôi chưa từng, để sử

dụng lại từ chuyên ngành của các đồng nghiệp của tôi, làm gì cho di
sản. Tôi thích sáng tạo chứ không phải là tốn tạo. Nhưng tất nhiên, khi
tôi thấy cái đó, tôi, người vốn luôn tìm cách thử nghiệm các vật liệu và
kỹ thuật mới dựa trên những tính toán từ các phần mềm ngày một
hoàn thiện, tôi cảm thấy... nói sao nhỉ... hơi choáng ngợp...

- Thế còn hôn nhân

*

? cô thốt lên khi họ lại ở trên cầu thang.

- Gì cơ?
- Anh vừa nói với tôi rằng anh không từng làm gì cho di sản,

nhưng phần còn lại, anh... anh đã có gia đình chưa?

Charles bám vào tay vịn cầu thang đã mọt.
- Chưa.
- Thế anh... Anh sống với... ờ... mẹ con bé Mathilde của anh à?
- Không.
Ái.
Không sao cả. Một cái dằm quái quỷ không thích những chuyện

tầm phào.

Anh đã nói dối chăng?
Phải.
Nhưng anh có sống với Laurence không?
- Xem kìa... Chúng đã sắp xếp tất cả hành lý của chúng ra rồi...
Một núi gối dựa và túi ngủ chất chồng giữa gian phòng. Có cả

một chiếc ghi ta, những gói kẹo, một chai Coca, một bộ bài ta rô và
những lốc bia.

- Hay đấy... hứa hẹn đây, cô rít lên. Vậy là chúng ta đang ở trong

kho để yên cương... Nơi tiện nghi duy nhất của chỗ gọi là “Les
Vesperies”... Nơi duy nhất có sàn gỗ đẹp và gỗ lát tường được giữ cẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.