VÁN BÀI AN ỦI - Trang 380

- Đến những cái che mắt ngựa của tôi... anh thì thầm.
Anh quay lưng lại và quan sát những cái móc, những cái treo yên,

những chiếc cương ngựa đã rách, khoảng trắng đồng thời là một chiếc
hòm, cái bồn rửa tay nhỏ bằng đá hoa cương ỏ góc, cái bình đầy...
nhựa đường(?), cái bi đông đựng Emouchine loại mạnh, những cái bẫy
chuột, những viên cứt chuột, những cái cởi giày ủng dưới cửa sổ, bộ
yên cương được giữ gìn không chê vào đâu được, hẳn là bộ cho lừa,
những móng sắt xếp thành hàng trên giá, những chiếc bàn chải, những
thứ đồ cọ chân cho ngựa, những mũ lưỡi trai của trẻ con, những tấm
chăn cho giống ngựa lùn, cái lò sưởi mất ống nhưng đã giành được sáu
giải Kronenbourgh và món gì đó như là đồ gỗ cổ hình chiếc lều mái
nhọn khiến anh tò mò...

- Đây là gì vậy? anh hỏi cô.
- Một cái treo roi ngựa.
Được.
Có thể anh sẽ tra từ điển...
- Còn kia? Charles hỏi, mũi dán vào ô cửa.
- Ổ chó... Hay những gì còn lại từ ổ chó...
- Rộng quá nhỉ...
- Vâng. Và những gì còn lại khiến người ta tin rằng lũ chó cũng

được đối xử tốt như lũ ngựa... Không biết từ đây anh có nhìn thấy
không nhưng có những dây lục lạc với hình đầu chó khắc phía trên
mỗi cánh cửa... Không... Người ta chẳng thấy gì nữa hết... Tôi cần
phải làm cho tất cả những thứ đó rõ ràng ra... Người ta sẽ đợi những
trái dâu... Anh xem này... Ngay cả những tám lưới cũng đẹp... Khi bọn
trẻ còn nhỏ và tôi muốn được yên thân, tôi đặt chúng ở đó. Với chúng,
nơi đó như một công viên còn tôi, điều đó cho phép tôi làm điều gì đó
khác đi mà không phải lo lắng vì con sông... Một hôm cô giáo của...
của Alice, tôi chắc thế, đã cho mời tôi: “Chị nghe này, tôi rất ngại phải
nói với chị điều này, nhưng con bé đã kể cho cả lớp nghe là chị nhốt
nó trong một chuồng chó với các anh nó, có đúng thế không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.