VÁN BÀI AN ỦI - Trang 408

cãi vô ích. Khi Mowgli tìm lại được ngôi làng của cậu, ngày mai mẹ
sẽ về và thế là xong.

Cô Kate cảm thấy có thể đảm đương việc đó. Cô Kate vẫn chưa

lấy hết quà ra khỏi chiếc túi du lịch của mình...

Yên lặng.
- Có điều là mẹ không bao giở trở về. Cả bố. Cả ông.
- Điện thoại réo trong đêm, một giọng nói với âm “r” rung rung

hỏi tôi có quan hệ gia đình gì với Rrravennes Louis, Rrravennes
Pierrre, hay Chérrraingueton Élin không. Tôi là em gái chị ấy, tôi trả
lời, vậy là người ta chuyển máy cho tôi nói chuyện với một người
khác, cấp cao hơn, và người này phải làm một việc chẳng hay ho gì.

Người lái xe đã uống quá nhiều rượu? Ông ấy đã ngủ thiếp đi?

Cuộc điều tra sẽ cho hay điều đó, nhưng điều chắc chắn, đó là ông ấy
đã phóng quá nhanh và người kia, tài xế xe tải chở máy móc nông
nghiệp lẽ ra phải đậu xe đúng hàng lối hơn và bật đèn báo trước khi đi
tè.

Thời gian cho anh ta cài lại cúc, chẳng còn lại gì là sparky sau

lưng anh ta nữa.

Kate đứng dậy. Dịch cái ghế tựa lại gần con chó của cô, tháo giày

và luồn hai bàn chân mình dưới cạnh sườn liệt của nó.

Cho đến tận khi đó, Charles vẫn còn trụ vững, nhưng khi thấy

con vật to tướng không thể vẫy đuôi kia chậm rãi ngước mắt nhìn cô
để thể hiện với cô niềm vui mà nó cảm nhận được khi còn có thể có
ích cho cô, anh hoàn toàn quỵ ngã.

Và anh chẳng còn thuốc lá...
Đặt bàn tay lên bờ má sưng của anh.
Tại sao cuộc đời lại hờ hững đến thế với những người phục vụ nó

trung thành nhất?

Tại sao?
Tại sao lại là những người đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.