VÁN BÀI AN ỦI - Trang 424

Ôi! Đội ngũ giáo viên... Đây là những chiếc cối xay của tôi... Anh

có hình dung được là Yacine đứng bét lớp không? Nó ấy? Thằng bé
sáng dạ nhất, ham hiểu biết nhất mà tôi từng gặp ấy? Và tất cả chuyện
đó chỉ vì nó không biết cầm bút chì đúng cách. Tôi hình dung là người
ta chưa bao giờ dạy nó viết cả... Tuy nhiên tôi đã thử nhưng chẳng ích
gì, nó có cố đến mấy thì chữ nó viết cũng chẳng thể đọc nổi. Cách đây
vài tháng, nó phải làm một hồ sơ về Pompéi. Nó đã bỏ ra rất nhiều
thời gian và thật là tuyệt diệu. Alice đã vẽ minh họa tất cả và thậm chí
chúng tôi còn đổ khuôn vài thứ sao chép lại trên bàn làm bếp. Tất cả
mọi người đều tham gia... Vậy mà nó chỉ được có 10 trên 20 bởi vì cô
giáo đã nói rõ là các bài luận phải được viết tay. Tôi đi gặp cô ta để
đảm bảo với cô ta rằng nó đã tự mình đánh máy tất cả nhưng cô ta đã
trả lời tôi rằng đấy là “đối với những người khác”...

Đối với những người khác...
Tôi ghét cụm từ này.
Tôi nhổ vào nó.
Đối với những người khác, cuộc đời của chúng tôi là cái gì, từ

chín năm nay?

Một vụ đắm tàu?
Một vụ đắm tàu vui vẻ...
Khi ấy tôi còn cố im bởi vì Nedra học lớp sau đó nhưng khi tôi đã

hết dính líu đến trường tiểu học, tôi đến gặp cô ta và tôi bảo cô ta:
“Chị Christèle P., chị là một con béo ngu ngốc.” Vâng, tôi thô tục
nhưng tôi chẳng có gì phải tiếc cả bởi vì điều đó đã đem lại cho tôi
một phần thưởng lớn...

Tôi kể câu chuyện này cho ai đó mà tôi không nhớ nữa, rằng tôi

sẽ chửi tấm da bò ấy một trong những ngày tới và Samuel, khi ấy đang
ở đó cùng các bạn nó, đã nói trong một tiếng thở dài: “Mẹ thật của tớ
sẽ chẳng bao giờ nói thế...” Đó là môt phần thưởng rất hay bởi vì thời
gian vừa qua thằng bé rất khó chịu... Khủng hoảng dậy thì cổ điển, tôi
hình dung thế, nhưng trong trường hợp của chúng tôi thì phức tạp hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.