VÁN BÀI AN ỦI - Trang 429

Good Lord, tôi đã cảm thấy là câu chuyện này sẽ rắc rối lắm...

Cuối cùng thì anh rể của Louis đã giành phần thắng. Bộ luật Dân sự
Điều 420 và phần tiếp theo
, thẩm phán nhắc lại, vai trò của người thế
giảm hộ là đại diện cho các trẻ em vị thành niên không có tư cách
pháp lý khi quyền lợi của chúng đối lập với quyền lợi của người giám
hộ.
Tất cả chúng tôi đều nhất trí với nhau trong khi thư ký tòa ghi chép
nhưng tôi nhớ rằng lúc ấy đầu óc tôi đã không còn ở đó nữa. Tôi tự
nhủ:

Mười bảy năm...
Mười bảy năm và hai tháng dươi ánh mắt họ...
Help.
Khi ra khỏi tòa án, cuối cùng thì cha tôi cũng mở miệng:
“Alea jacta est.”
Vậy thì... tôi đã tiến trước quá nhiều rồi... Và do đoán được sự ủ

rũ của tôi, ông đã nói thêm rằng tôi chẳng có gì phải sợ, rằng trong
sách của Virgile, “Numero deus impare gaudet...

- Thế nghĩa là sao? Charles hỏi.
- Là bọn trẻ này gồm ba đứa và Thánh thần thích số lẻ.
Vừa nhìn anh vừa cười:
- Khi tôi nói với anh là tôi cảm thấy mình cô đơn! Sau đó có rất

nhiều cuộc hẹn ở nhà công chứng viên để đưa ra ý tưỏng về mức trợ
cấp sẽ được chuyển cho tôi mỗi quý và chắc chắn là bọn trẻ sẽ có thể
học hành tử tế nếu tôi giám hộ chúng đúng mức cho đến khi ấy... Điều
đó thì, tôi không giấu gì anh, khiến tôi nhẹ cả người. Mười bảy năm và
hai tháng, ngay cả với khoản tiền nhỏ đó, tôi vẫn sẽ xoay xở được, và,
trừ phi chúng lừa tôi khi chúng đến tuổi trưởng thành để đi chơi bạc ở
casino, còn không thì chúng sẽ sống được...

Thôi thì... Cứ để xem sao... Như tôi đã nói với anh khi nãy: ngày

nối ngày... Nào, mỗi người thêm một ly cuối cùng nào, trong khi đến
được con sông ấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.