VÁN BÀI AN ỦI - Trang 46

sàn ở nhà hàng Bristol và rượu bốc lên, có thể Mathilde là sự nhầm lẫn
thứ ba trong câu chuyện của chúng tôi...

Cái kiểu choáng váng này rất mới... Sự nội quan này, những câu

hỏi vô ích về hai chúng tôi này và điều đó chẳng giống tôi chút nào.
Có thể là đi quá nhiều chăng? Quá nhiều chênh lệch thời gian, trần
khách sạn và những đêm không nghỉ chăng? Hay quá nhiều lừa dối...
Hay quá nhiều thở than... Quá nhiều lần dập điện thoại khi tôi để máy
ở chế độ câm, quá điệu đàng và thay đổi tính khí đột ngột, hay... Quá
nhiều trống rỗng, quả thực.

Đây không phải lần đầu Laurence lừa dối tôi và cho đến tận bây

giờ, tôi không phải chịu quá nhiều thiệt hại. Không phải điều đó làm
tôi khoái, nhưng như tôi đã nói, tôi đã rơi vào miệng sói vì vuốt ve con
vật khi nó đi ngang qua. Tôi nhanh chóng hiểu ra rằng tôi đã xỏ vào
đôi giày hơi to. Cô ấy vẫn luôn từ chối cưới tôi, không muốn sinh con,
không... Và rồi... tôi làm việc quá nhiều và tôi rất thường xuyên phải
đi vắng, tôi cũng vậy... Vậy nên tôi làm bộ làm tịch và phỉnh lừa tự ái
của tôi để đánh lạc hướng nó.

Vả lại tôi cũng làm khá tốt điều đó. Thậm chí tôi cho rằng

những... cuộc đình công của cô ấy thường là thứ nhiên liệu tốt cho
những gì giữ chúng tôi lại với nhau. Dấu sao đôi tai tôi cũng khoái
nghe điều đó.

Cô quyến rũ, siết chặt họ, chán và quay về với tôi.
Quay về với tôi và nói với tôi trong bóng tối. Đẩy khăn trải

giường ra, nhổm dậy một chút, vuốt ve lưng tôi, vai tôi, mặt tôi, rất
lâu, rất dài, êm dịu, và luôn kết thúc bằng những câu như: “Anh là
người cừ nhất, anh biết chứ...” hay “Không có người thứ hai như anh
đâu...” Tôi câm miệng, nằm yên, cố không chống lại những cái ve
vuốt từ bàn tay cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.