VÁN BÀI AN ỦI - Trang 462

Boardman, màn kịch chuyển tiếp này hẳn có liên quan đến một chủ đề
rất phổ biến trong kho tàng sách viết về nghiên cứu ngọc cổ, chủ đề
“Những hy sinh Đồng áng”.

Tiếp theo đó là một mớ lý thuyết dài về khái niệm hy sinh với

Những bi khúc của Tibullet và cả một dàn kèn trống minh họa âm
thanh, nhưng tôi đã không còn nghe ông nữa. Tôi ngắm bóng ông
trong cái chậu bằng đồng thau và tôi thấy mình thật may khi được lớn
lên dưới ánh mắt của một người đàn ông tinh tế đến thế...

Bởi vì anh thấy đấy, khái niệm hy sinh này rất là tương đối và...
Take it easy, Dad, tôi trấn an ông cụ, bố biết rõ là there is no

sacrifice at all trong tất cả những chuyện đó... Nào... Bố tập trung vào
không lại cháy bây giờ...

Cô vừa đứng dậy vừa thở dài:
- Thế đấy. Hết chuyện rồi. Anh muốn làm gì thì làm nhưng tôi thì

đi ngủ đây...

Chìa tay đỡ lấy cái khay anh đưa và đi về phía sau bếp.
- Điều không thể tin nổi, anh nói, đó là với cô, cái gì cũng thành

chuyện và tất cả các câu chuyện đều hay cả...

- Nhưng tất cả đều là chuyện mà, Charles... Chắc chắn là tất cả,

và cho tất cả mọi người... Có điều người ta chẳng bao giờ tìm thấy ai
để bắt họ nghe thôi...

•••

Cô đã bảo anh trước: phòng cuối cùng ở đầu hành lang. Đó là

một căn phòng áp mái nhỏ, và Charles, như trong căn phòng của
Mathilde, ngắm hồi lâu những bức tường của cậu thiếu niên này. Đặc
biệt là một bức ảnh thu hút sự chú ý của anh. Nó được găm phía trên
giường thay vì một cây thánh giá và cặp vợ chồng đang mỉm cười kia
đem lại cho anh cảm giác khoan khoái cuối cùng trong ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.