VÁN BÀI AN ỦI - Trang 535

người ta có thể bắt sóng được một chút với điều kiện phải đứng trên
một chân, tay giơ lên trời, và vặn mình về phía Tây.

Nghe thấy giọng nói của nó, tiếng cười của nó, những tiếng vang

không rõ và Pina Colada.

Nó hỏi anh khi nào anh gặp lại mẹ con nó nhưng không nghe đến

cùng những tiếng lắp bắp của ông bố dượng. Mẹ con nó chờ anh.

Hôn anh và nói thêm:
- Ba có muốn con chuyển máy cho mẹ không?
Charles hạ tay xuống.

“Chỉ khi khẩn cấp” màn hình nhấp nháy.
Nó làm ra vẻ không hiểu cái gì nhỉ, con bé nhà bố mẹ bỏ nhau

này?

Rằng anh đã thuê một phòng nhỏ cho mùa hè?
Tối đó uống ít và quay trở về tầng áp mái của anh trước khi có

lệnh giới nghiêm.

Viết cho nó một lá thư dài.
Mathilde,
Những bài hát con nghe suốt ngày này...

Tìm phong bì thứ hai.
Không hy vọng thắng cuộc tí nào. Không sáng tác ra cái gì độc

đáo và lần đầu tiên trong đời, không thể vẽ ra một sơ đồ chính xác.

Cổ chân, mặt ngựa, gò cằm dưới ngựa, họng, vai ngựa, mắt cá

chân ngựa, hốc trên mắt ngựa, Charles không biết từ nào trong số
những từ này, tuy nhiên, những bức ký họa đó hẳn là đẹp nhất trong
cuốn sổ của anh.

Kate đã đưa khách du lịch đi dạo và anh đã làm việc cả buổi

sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.