VÁN BÀI AN ỦI - Trang 86

nó giơ tay lên trời vào buổi sáng, trước khi đến trường, và xua nó về
phòng nếu áo phông của nó vượt quá rốn.

Tiếp theo là những tuần ăn món xúp nhăn mặt đắng chát, nhưng

anh vẫn giữ được bình tĩnh. Đó là lần đầu tiên anh chống lại nó. Lần
đầu tiên anh đảm nhiệm vai trò lão già ngu xuẩn.

Nhưng bụng nó thì không được. Không.
“Bụng một người đàn bà, đó là thứ bí ẩn nhất thế giới, dễ gây xúc

động nhất, đẹp nhất, thậm chí hơn cả cơ quan sinh dục, để nói như
trong những cuốn tạp chí vớ vẩn của bọn con, anh lải nhải dưới ánh
mắt hạ cố của Laurence, và... Không... Che nó đi. Đừng để bọn nó ăn
trộm cái ấy của con... Không phải ba đang lên mặt dạy giáo lý cho con
hay nói với con về nết đoan trang đâu, Mathilde... Ba nói với con vì
yêu thương đáy. Khối thang sẽ cố đoán mông con kích thước bao
nhiêu hay ngực con hình dạng thế nào và thằng nào nói đúng thằng ấy
sẽ thắng, nhưng bụng con, con hãy giữ nó lại cho người mà con sẽ
yêu, con... Con hiểu bố không?”

“Rồi, em cho rằng người ta hiểu rõ rồi đấy, mẹ nó tưng tửng kết

luận vì muốn chuyển sang chuyện khác. Con đi mặc váy len thô vào
đi, con gái.” Anh lắc đầu nhìn cô và cuối cùng cũng im miệng. Nhưng
hôm sau, anh đến cửa hàng ở bảo tàng Louvre và gửi cho nó tấm bưu
ảnh này mà anh viết ở mặt sau:

“Con hãy nhìn đây, bởi vì con không thấy là nó đẹp thế nào.”
Khuôn mặt và quần áo con bé thiếu niên dài ra, nhưng không bao

giờ nó nói đến lá thư này. Thậm chí anh còn tin là nó đã vứt đi rồi.
Nhưng không... Nó đây này... Giữa một cô ca sĩ hát nhạc rap mặc quần
lọt khe và Kate Moss để trần bán thân.

Tiếp tục khám phá...

- Con thích Chet Baker à? anh ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.