VÁN BÀI AN ỦI - Trang 94

Họng bà đã nghẹn lại.
- ... do những nguy cơ lây bệnh, cháu hiểu không... Người ta buộc

phải nói với họ là họ sẽ chết như những con chó và người ta không thể
làm gì cho họ cả. Thậm chí đó là điều đầu tiên người ta thông báo cho
họ... Để họ chú ý không đi truyền cho ai bên ngoài nữa... Đúng, anh sẽ
chết, nhưng này, đừng đánh mất thời gian... Hãy nhanh chân đi báo
cho những người anh đã yêu đi. Để họ biết ngay rằng họ cũng sẽ qua
ải này... Nào! Chạy đi! Và ta gặp nhau vào tháng tới nhé!

Thế là, cháu thấy đấy, đó là lần đầu tiên nó xảy đến với chúng

ta... Lần đầu tiên... Và thế là, tất cả chúng ta cùng chung số phận...
Những bác sĩ giỏi cũng như những công nhân quèn... Tất cả bị quét đi,
mẹ kiếp... Đấy, nó đi đấy. Con đượi ấy nện chúng ta nên thân đấy...
Không thương tiếc. Tất cả đều bất lực. Cháu biết không... cô đã vuốt
mắt cho nhiều người, và cho đến tận giờ, đó là cuộc đời cô đấy... Ừ, tất
nhiên là cháu biết cô... Và ngay cả khi lúc nào cô cũng nghiến răng, cô
vẫn gọi trợ lý y tá khi xác đã được đưa vào phòng lạnh và bọn cô dọn
lại phòng. Phải, bọn cô lại trải ga sạch cho người tiếp theo, và bọn cô
chờ người tiếp theo, và khi người ấy tới, bọn cô chăm sóc họ. Bọn cô
mỉm cười với họ và bọn cô chăm sóc họ. Bọn cô chăm sóc họ, cháu
nghe rõ chứ? Thậm chí cũng chính vì thế mà bọn cô đã chọn nó, cái
nghề điên khùng này...

Nhưng mà hôm nay? Người ta phải biết làm gì nhỉ?
Lấy mất của tôi một điếu thuốc.
- Đây là lần đầu tiên trong đời cô làm nghệ sĩ đấy, Charles ạ...

Lần đầu tiên cô thấy nó, Cái Chết, mà cô viết hoa. Cháu có biết, cái
trong bài tập tiếng Pháp, cái mà các giáo viên rất thích ấy, nó là gì ấy
nhỉ?

- Nhân cách hóa.
- Không, nghe sang hơn cơ...
- Phúng dụ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.