VÁN BÀI AN ỦI - Trang 96

- Bọn trẻ, đó là cuộc sống, mẹ kiếp! Và chính tại người ta ngủ với

nhau mà có chúng nó, phải không? Và người ta thực sự cóc cần giấy
tò về giới tính của người kia sao? Hai trai, hai gái, ba trai, một con
điếm, một cái dương vật giả, một con búp bê, hai cái roi, ba cái khóa
tay, một ngàn lạc thú, vấn đề là ở đâu hả? Nó ở đâu? Bây giờ là đêm
tối phải không? Và đêm đến, trời tối! Đêm tối thật thiêng liêng! Và
ngay cả ban ngày, nó cũng... Thế cũng tốt...

Bà cố mỉm cười và lại rót thêm cho mình giữa mỗi dấu hỏi.
- Cháu thấy chưa, lần đầu tiên trong sự nghiệp của mình, cô... cô

chẳng làm được gì cả...

Tôi chạm vào khuỷu tay bà. Tôi muốn ôm bà vào lòng, tôi...
- Cô đừng nói thế. Nếu cháu phải chết ở bệnh viện, cháu rất muốn

là nó ở gần...

Bà ngắt lời tôi vừa đúng lúc. Trước khi tôi làm hỏng hết tất cả,

một lần nữa.

- Thôi nào. Ta không nói về cùng một chuyện rồi. Cháu thì thấy

một thanh niên cao lớn xanh xao chìa tay về phía một con điếm phúng
dụ, trong khi cô lại nói với cháu về bệnh ỉa chảy, lở loét và hoại tử. Và
lúc nãy khi cô nói với cháu cụm từ như một con chó, thì đấy là cô còn
chưa nói hết sự thật đâu. Khi những con chó đau đớn quá, người ta
tiêm cho chúng.

Những người ngồi bàn bên cạnh chúng tôi nhìn bà một cách lạ

lùng. Tôi quen rồi. Điều đó vẫn diễn ra như thế hai chục năm nay.
Anouk luôn nói quá to. Hay cười quá nhanh. Hay hát quá cao. Hay
nhảy quá sớm, hay... Anouk luôn đi quá xa và người ta vừa nhìn bà
vừa thì thầm những điều vớ vẩn. Bỏ qua nào. Bình thường, bà đã nâng
cốc lên và nói cộc lốc với họ. “Chúc cho tình yêu!”, bà sẽ nháy mắt
với ông bố tốt tính này hay “Chúc cho cái đít!”, hay thậm chí còn tệ
hơn thế, còn phụ thuộc vào số ly đã nâng trước đó, nhưng tối hôm đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.