VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 283

Hồ Bằng nhìn phản ứng của Tiểu Mãn. Tiểu Mãn cười: “Vâng! Bây giờ

cô ấy là vợ tôi”.

Hồ Bằng không lấy làm khó chịu. Tiểu Mãn cuối cùng đã nói rõ quan hệ

của anh với Vân Tài, điều ấy khiến anh không biết phải làm thế nào, không
biết phải nói gì đây.

Thấy tình hình, Tiểu Mãn nói rõ hơn: “Chúng tôi dự định lấy nhau”.
Hồ Bằng nói: “Được lắm. Nhưng anh phải tìm hiểu kĩ cô ấy”. Hồ Bằng

không biết Tiểu Mãn có bằng lòng nghe hay không, anh nói thật nhiều về
Vân Tài, cũng không ngoài chuyện Vân Tài tham ăn biếng làm, không
những là vợ, là mẹ. Cuối cùng anh tổng kết: “Cô ấy chơi mạt chược quên
cả gia đình”.

Tiểu Mãn nói, nếu khuyết điểm lớn nhất của Vân Tài là mê mạt chược

thì anh không sợ, chị đã bảo đảm không chơi nữa. Hồ Bằng sốt ruột nói:
“Không thể tin được cô ấy, chó không chê cứt”.

Mặt Tiểu Mãn chảy dài, không tiếp lời Hồ Bằng. Hồ Bằng biết mình nói

có phần quá đáng, nhưng không muốn chuyển sang chuyện khác. Không
khí đang đóng băng thì ông Mâu kịp thời bước vào, ông dàn hòa bảo uống
rượu đi, rồi rót đầy li rượu cho Hồ Bằng và Tiểu Mãn.

Cả hai không ai nâng chén rượu lên, không khí vẫn đóng băng, ông Mâu

khuyên nhưng không có tác dụng.

Cuối cùng thì Tiểu Mãn phá tan bầu không khí nặng nề, đề nghị không

nói chuyện nữa mà chơi trò ném xương thi uống rượu, họ tán thành, nói ai
thua phải uống rượu.

Xem ra Tiểu Mãn không gặp may, anh thua liền mấy trận, phải uống hết

li này đến li khác. Hồ Bằng chưa kịp vui thì đã phát hiện có vấn đề, tửu
lượng của Tiểu Mãn rất lớn, anh ta không uống rượu mà đổ rượu vào họng.
Tuy Hồ Bằng uống ít, nhưng vì tửu lượng kém, mới uống đã cảm thấy đau
đầu, đầu bắt đầu ù ù choáng váng.

Ăn xong, mọi người khách khí chia tay. Hồ Bằng nói thấy Tiểu Mãn ném

xương gọn gàng, khẳng định anh là tay chơi. Tiểu Mãn lắc đầu, nói xưa nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.