VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 476

người!”

Lệ Phán Quy ngẩn người ra, lẩm bẩm: “Sao ngươi không nói sớm? Suýt tý
nữa ta đã hại y”. Lệ Thắng Nam đỏ ửng mặt, nhoẻn miệng cười: “Con đã
chẳng phải nói y là bằng hữu tốt nhất của con rồi đấy sao? Sao người lại
không hiểu ý?” Lệ Phán Quy nghĩ lại, mình suốt đời chưa chắc lấy được
vợ, còn bí kíp võ công của Kiều Bắc Minh thì không biết khi nào mới lấy
được, chi bằng giữ vợ chồng chúng lại, cháu gái của mình sẽ sinh con, tốt
xấu gì cũng là con cháu nhà họ Lệ, nó vẫn có thể tiếp tục tìm bí kíp võ
công, thế rồi mới cười rằng: “Nếu nói như thế, y không phải là người ngoài.
Cháu rể ngoan, lúc nãy ta đã làm ngươi hoảng!”

Kim Thế Di ngượng ngùng lắm, chàng thừa nhận thì không được, không
thừa nhận cũng chẳng được, nhưng tính ra nếu không thừa nhận thì lập tức
sẽ bị quái nhân giết chết, cho nên chỉ đành im lặng.

Lệ Phán Quy cười ha hả: “Các ngươi kết hôn được bao lâu?” Lệ Thắng
Nam nói: “Một năm lẻ mười ba ngày”. Kim Thế Di tính lại, từ lúc mình và
Lệ Thắng Nam quen nhau đến nay đúng là một năm mười ba ngày, thầm
nhủ: “Nàng nhớ rõ như thế, mà mình cứ tưởng là nàng nói bừa, té ra nàng
xem ngày quen biết nhau là ngày kết hôn”.

Thực ra Kim Thế Di cũng nhớ rõ ngày đó, nếu không chàng cũng chẳng
tính được. Lệ Phán Quy cười rằng: “Một năm lẻ mười ba ngày, thời gian
cũng không ngắn, sao còn e thẹn như thế?” Kim Thế Di chỉ đành đánh liều
gọi y một tiếng thúc thúc”. Thế rồi cùng Lệ Thắng Nam hành lễ với bà già,
bà già cười toe tóet, chẳng còn địch ý với Kim Thế Di nữa.

Kim Thế Di hỏi: “Thúc tổ bà, có phải bà đã luyện công sai lầm cho nên tẩu
hỏa nhập ma không?” bà già hỏi: “Đúng thế, sao ngươi biết?” Kim Thế Di
nói: “Trước kia con cũng suýt tẩu hỏa nhập ma, may mà được cao nhân giải
cứu, lại truyền cho tâm pháp nội công chính tông, bởi vậy mới thoát hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.