VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 686

đương nhiên sẽ gặp họ. Nhưng đến giờ này vẫn chưa thấy, việc này thật trái
lẽ thường, tiểu đệ nghĩ mãi cũng không ra. May mà còn chỉ vài ba ngày nữa
đến kinh sư, lúc đó chúng ta lại sẽ có cách khác.” Bạch Lương Ký nói: “Tôi
hơi lo...” Người kia nói: “Lo bọn họ bị Mạnh Thần Thông giết chết!” Bạch
Lương Ký cười: “Mạnh Thần Thông thần thông quảng đại cũng không thể
giết hết bọn họ, huống chi lão già Tây Môn đã trồng sẵn hoa A tu la ở xung
quanh, tôi thấy lần này Mạnh Thần Thông thoát chết cũng là may mắn
lắm.” Người kia hỏi: “Vậy huynh lo gì?” Bạch Lương Ký nói: “Tôi lo bọn
họ cố ý bỏ rơi chúng ta, có lẽ Tây Môn Mục Dã cũng đang nghĩ chúng ta
gặp chuyện không may. Ít nhất tôi cũng lo bọn chúng sẽ phủi sạch công lao
của chúng ta. Huynh nghĩ thử xem, hạng người như Tây Môn Mục Dã làm
sao có lòng tốt? Y dã tâm bừng bừng, muốn giết hết nhân vật võ lâm trong
thiên hạ để được hoàng thượng phong thưởng, sau này y không những là võ
lâm chí tôn ngự phong, đại nội thị vệ và thống lĩnh ngự lâm quân cũng
thuộc về y, lẽ nào y không cài người của mình vào? Hai người chúng ta
chẳng thân thiết gì với y, chỉ e sau này khó tránh bị y chèn ép.” Người kia
nói: “Huynh lo lắng cũng có lý lắm. Chả trách nào y không màng đến bọn
Tần Đại và Cẩn Thuần, cả Mạnh Thần Thông mà y cũng giết, tôi thấy đó
không những là lấy công báo tư mà quan trọng hơn là y đố kị bản lĩnh của
Mạnh Thần Thông, sợ sau khi hợp tác với Mạnh Thần Thông thì Mạnh
Thần Thông sẽ được trọng dụng hơn.” Bạch Lương Ký nói: “Tây Môn Mục
Dã đương nhiên có ý đó, song hai người Cẩn Thuần và Tần Đại muốn lôi
kéo Mạnh Thần Thông cho hoàng thượng, làm thế cũng chỉ phí công phí
sức, Mạnh Thần Thông đúng là kẻ kiêu ngạo đệ nhất thiên hạ, y tuy một
lòng muốn xưng bá võ lâm nhưng không thèm nhờ sức của triều đình. Có lẽ
y cũng chẳng thèm nghĩ đến chuyện được hoàng thượng phong thưởng.
Nếu y dễ đàng vào chum, tôi đã dùng lễ mời y cho hoàng thượng.” Người
kia đáp: “Dù thế nào đi nữa, chúng ta coi như đã gặp thuận lợi, Tây Môn
Mục Dã còn có thể nói được gì, muốn phủi sạch công lao của chúng ta đâu
có dễ, trừ phi y ám sát chúng ta.” Bạch Lương Ký nói: “Chắc y không lớn
gan như thế. Nhưng còn bốn ngày nữa mới đến kinh sư. Phái Thiên Sơn
giao thiệp rộng rãi, chúng ta cẩn thận vẫn hơn.” Kẻ kia cười rằng: “Đệ hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.