VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 922

hiện của mình sẽ gây xôn xao cho nên không lên tham gia điển lễ, chàng
chần chừ ở dưới chân núi một lúc lâu, cho đến khi mặt trời lên quá đầu,
nghe tiếng chuông báo hiệu cử hành đai điển thì mới từ từ lên núi.

Nhưng chàng vẫn còn có một mối tâm sự, đó là sau khi gặp riêng Cốc Chi
Hoa thì công khai lộ mặt, hay lộ mặt trước gặp bọn Dực Trọng Mâu rồi mới
đi gặp Cốc Chi Hoa? Kim Thế Di vừa đi vừa nghĩ bất giác đã đến con
đường dẫn vào khu vườn mộ của Độc Tý Thần Ni, từ chân núi lên Huyền
Nữ quán đến đây cũng được nửa đoạn đường, chợt thấy một bóng người từ
trên sườn núi chạy gấp ra, Kim Thế Di giật mình, ngẩn người ra, lạc giọng
kêu lên: “Thắng Nam, là muội?...” Lệ Thắng Nam lạnh lùng, phất tay áo
nói: “Kim tiên sinh, ông thế nào rồi?” Kim Thế Di định nắm tay nàng, thấy
nàng như thế thì cũng không khỏi sững người ra. Lệ Thắng Nam cười lạnh:
“Ông còn đứng đấy làm gì? Người ta đang đợi ông, hãy mau vào đi thôi “
Kim Thế Di ấp úng nói: “Thắng Nam... muội... muội sao thế?” Lệ Thắng
Nam nói: “Sao, chả lẽ tôi không được phép đến đây?” Kim Thế Di vội vàng
hỏi: “Muội đã đến Huyền Nữ quan? Nhưng sao lại chạy xuống? Muội tính
đi đâu?” Lệ Thắng Nam thản nhiên nói:

“Chúng ta đã ân đoạn nghĩa tuyệt, đường ai nấy đi, ông cứ mặc kệ tôi!” Lần
đầu tiênKim Thế Di mới nghe bốn chữ “Ân đoạn nghĩa tuyệt” từ miệng Lệ
Thắng Nam, chàng thấy như có sấm nổ trên đầu, trong nhất thời không biết
nói thế nào, lúc này Lệ Thắng Nam đã chạy vượt qua chàng. Kim Thế Di
cố nén không đuổi theo nàng, chợt nhớ lại hôm nay mình đến thăm Cốc Chi
Hoa, thế là định thần thầm nhủ: “Không thể, không thể? Trong lòng mình
chỉ có một mình Cốc Chi Hoa, Thắng Nam... nàng đã không muốn đối xử
với mình như huynh muội, mình còn đuổi theo làm gì? Chẳng phải tự
chuốc lấy phiền toái, tự chuốc lấy khổ hay sao?” lúc này đang là buổi trưa,
mặt trời đang ở trên cao, xung quanh hoa dại ở rộ, lúc này cảnh Mang Sơn
thật là đẹp nhưng Kim Thế Di thấy cõi lòng tê tái, chàng nhớ lại khi còn ở
với Lệ Thắng Nam trên hoang đảo, bao nhiêu lời nói êm ái dịu dàng, bao
nhiêu ân cần âu yếm, cả hai cùng trải qua hoạn nạn, không ngờ lại có kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.