VĂN HÓA VIỆT NAM VỚI ĐÔNG NAM Á - Trang 63

Tây-phương không đường tới :
Bắc lộ khó nẻo qua
Đường Nam phương thấy đó chẳng xa,
Thì những sợ nhiều quân Đá-Vách.
(Nguyễn-cư-Trinh « Sãi-Vãi »)

Đáng lẽ dân-tộc Chàm phải sớm biết điều ấy, lấy Đồng-Nai Châu-thổ

làm cơ-sở bảo-tồn trước khi đem quân tấn công Việt-Bắc. Họ đã làm trái
hẳn. Nhưng nhà Nguyễn với tầng lớp sĩ-phu sáng suốt như Nguyễn-cư-
Trinh đã biết, nên đã thành công.

Nhà địa-lý nhân-văn J. Sion viết :

« Cuộc bành-trướng của dân Việt-Nam là một đồng-hoá thật sự. Tính-

cách đó giải-thích vì sao người Việt bành-trướng chậm, nhưng rất chắc
chắn. Cao-miên và Lào đánh nhau chỉ đem quân cướp lấy tù đem về làm
nô-lệ, lại có một giai-cấp quí-phái thống-trị dân đen, cho nên có cướp được
đất cũng dễ mất ngay.

« Mục-đích của người Việt lại khác. Họ không cần bắt nô-lệ, họ làm

lấy. Đối với họ thắng trận không phải là để có người làm, mà là để có đất
cày ruộng.

« Nhiều khi chiến-tranh chỉ là để xác-nhận một tình-thế sẵn có. Dân

Việt bành-trướng một cách ôn-hoà, sinh-cơ lập-nghiệp rồi binh mới tới sau.
Trước khi Việt-Nam sát-nhập đất Nam-kỳ về mình, người Việt đã lập ở đó
những tổ-chức ; những đám người di-cư đã xây-dựng làng xóm hay là tới ở
chung với người Cao-miên rồi lần lần nắm quyền-hành.

« Cuộc bành-trướng thi-hành bằng cách đưa đến những đám người

liên-tiếp, đủ các hạng người : dân cày không có ruộng, những người tù tội,
những người trốn-tránh chế-độ, hay là những quân cướp muốn chuộc tội.
Cũng có khi chính-phủ thu-thập những người đó rồi đưa xuống những miền
mới chiếm, hay là lập những đồn-điền tận biên-thùy để phòng-bị lân-bang
tới đánh. Những đám người đó có quan-lại cai-trị và lập-thành làng mạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.