VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 286

rõ, kẻo mà chết.
Lưu Khánh nghe nói lấy làm lạ nghĩ thầm:
- Không biết Tiêu Đình Quý đặng quyền thế gì mà dám lớn lối như vậy,
chắc là nó đã lập công chi đây chớ chẳng không.
Nghĩ vậy Lưu Khánh hỏi Tiêu Đình Quý:
- Vậy chớ Tiêu tướng quân lãnh binh ra chỗ này hay sao?
Tiêu Đình Quý nói:
- Bớ Lưu Khánh! Vì ngươi còn chưa rõ nên ta nói cho ngươi nghe. Từ khi
ngươi đi rồi thì có Thánh chỉ gia phong cho Địch vương thân làm Nguyên
soái, còn ta làm Phó Nguyên soái, từ rày về sau ngươi phải vâng lời ta sai
khiến, chẳng nên xem ta như thuở xưa nữa.
Lưu Khánh nói:
- Thiệt như vậy hay sao?
Tiêu Đình Quý nói:
- Ai nói gạt ngươi làm chi. Vậy ngươi không thây mấy muôn binh đề do ta
cai quản đó sao
Lưu Khánh nói:
- Thánh Thượng đã gia phong cho tướng quân như vậy mà có gia phong
cho tôi chút đỉnh gì hay không
Tiêu Đình Quý nói:
- Ta thấy nhà ngươi cũng có công cán ít nhiều, nhưng chẳng biết ý gì Thánh
Thượng không chịu gia phong cho ngươi chắc là ý Thánh Thượng muốn để
ngươi làm vô danh tiểu tốt để đi thám thính cho tiện nên chỉ phong chức
thám tử quân mà thôi. Vậy bây giờ ngươi hãy theo mà hầu hạ ta đây.
Lưu Khánh nghe nói thì buồn rầu than:
- Nếu quả như vậy thì tôi sẽ trở về quê quán, chuyên việc nông trang cho
qua ngày, chớ không xông tên đụt pháo vào sanh ra tử mà làm gì.
Tiêu Đình Quý nói:
- Thôi chuyện đâu còn có đó: Bây giờ Lưu tướng quân hãy tỏ công việc đi
Tây Liêu thám thính cho tôi nghe, rồi tôi sẽ giao hết binh quyền này cho
tướng quân mà nghe lời tướng quân sai khiến. Như vậy tướng quân có bằng
lòng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.