VẪN Ở BÊN ANH - Trang 48

chắc chắn nó hẳn còn sống. Mẹ nàng… là một người đôn hậu. Bà hẳn giữ
lời.

Tám năm trôi qua… Ngay mẹ con ruột cũng ít có cơ hội gặp mặt. Từ Thừa
Đức đến Bắc Kinh là cả một khoảng cách, không có phép mẹ chồng, Tuyết
Hà không làm sao về thăm mẹ ruột. Bí mật về đứa con giữ kín bên bà
Phước Tấn. Tám năm đã trôi qua, Hà từ một cô gái giờ đã trở thành một
thiếu phụ với nỗi buồn sâu kín, không biết tỏ cùng ai.

***

Lá phong bắt đầu nhuốm đỏ. Mùa thu lại đến.
Buổi chiều hôm ấy, có một chiếc xe ngựa cũ kỹ chạy vào thành Thừa Đức.

Thừa Đức là một thành phố trung bình. Nó không có cổng thành, chỉ có
những con lộ rộng với các dãy phố, nó cũng có những ngôi nhà cổ với
những biển sơn son thiếp vàng, tàn tích của một thời vua chúa ngự trị ngày
xưa.

Chiếc xe ngựa dừng lại ở đầu phố, ông xa phu quay đầu vào trong xe nói:
- Đến Thừa Đức rồi. Cụ bà và cô bé xuống xe nhé?
Cửa xe mở, một đứa bé gái mặc áo vải thô, nhảy xuống xuống xe. Cái thân
hình nhỏ bé của nó loạng choạng.
Lão xa phu có vẻ quan tâm:
- Có sao không cô bé?
- Dạ không…
Cô bé đáp và đưa tay lên miệng ra dấu. Nó như không muốn bà lão trong
xe biết chuyện nó suýt ngã. Nhưng bà lão trong xe nghe nên hỏi vọng ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.