VẪN Ở BÊN ANH - Trang 71

Phỉ Thúy đợi Tuyết Hà xoa thuốc cho Hạt Mưa xong, lấy một chiếc
chăn mới đắp cho bé.
Bích La cũng đứng gần đấy, bé Hạt Mưa nghe Tuyết Hà dặn dò Bích
La:
- Em phải chăm sóc cho Hạt Mưa. Con bé còn nhỏ quá lại bị roi,
thương tích thế này... Nhớ đừng để em nó nằm nghiêng, nằm lên vết thương
nó đau tội nghiệp.
Bích La nói:
- Vâng, thưa mợ, mợ yên tâm. Con sẽ chăm sóc nó.
Tuyết Hà nhìn bé Hạt Mưa nằm yên, không hiểu sao, những giọt nước
mắt lại chảy dài. Hạt Mưa không dằn lòng được xúc động, nó đưa bàn tay
nhỏ nhắn lên, lau mắt cho Hà, nó nói:
- Mợ ơi, sao mợ lại đối xử với con tốt như vậy? Ban nãy mợ đã xin
đòn giùm con, bây giờ lại xức thuốc cho con. Lại còn cho con chăn mới,
khóc tội con nữa. Sao vậy? Con chỉ là một tiểu a đầu thôi mà?

Tuyết Hà chỉ ngồi yên... Một tình cảm lạ lùng nào đó... Có lẽ chỉ là
tình thương người... nó đang bóp chặt quả tim nàng. Nỗi đau không phải
chỉ ở lồng ngực mà nó lan dần ra từng sợi thần kinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.