VẪN Ở BÊN ANH - Trang 73

Hàn báo cáo:
- Chưa thấy họ đến. Nhưng mà chắc họ phải đến, tôi đã thăm dò kỹ rồi,
không lầm được đâu.
Một lúc sau Đức lại dặn dò:
- Thiếu gia, bao giờ trông thấy người, Thiếu gia cũng phải bình tĩnh trông
ngóng tình hình xem thế nào rồi hãy tính tới. Coi chừng bên người cô ấy
còn có cả một đoàn tùy tùng. Thiếu gia mà nôn nóng, coi chừng hỏng cả
việc đấy.
Cao Hàn thở dài, nói:
- A Đức, cậu hãy yên tâm, tôi không phải là trẻ con lên ba. Tôi biết cân
nhắc chứ. Hôm nay tôi sẽ không làm gì hết, tôi chỉ đứng quan sát thôi.
Nghe Vương Gia nói là cô ấy đang sống một cuộc đời hạnh phúc. Tôi
muốn biết rõ là có đúng như vậy không?
A Đức nhìn Cao Hàn lắc đầu.
- Ồ, Thiếu gia, Thật tôi cũng không yên tâm làm sao Thiếu gia chỉ nhìn qua
là biết người ta sống hạnh phúc hay không chứ?
- Biết chứ! Cao Hàn thở ra, mắt không bỏ sót một chiếc xe nào – Tôi chỉ
cần liếc qua là có thể xác định cô ấy đã sống như thế nào? Chợt nhiên Cao
Hàn nói to – Đến rồi kìa! Có ba chiếc xe ngựa mới đỗ lại. Chắc chắn là họ
thôi.
Chiếc xe đầu tiên vừa ngừng, má Phùng đỡ La lão thái thái xuống.
Chiếc thứ hai. Phỉ Thúy và Tuyết Hà.
- Phỉ Thúy! Tuyết Hà!
Cao Hàn khẽ gọi, chàng không để ý đến chiếc xe thứ ba nữa. Mắt
chàng mở to nhìn Tuyết Hà. Tuyết Hà! Tuyết Hà! Cái tên đó Cao Hàn đã
gọi hàng vạn lần trong mơ. Cái khuôn mặt kia, đôi mắt và vóc dáng rõ ràng
không thay đổi mấy, Tuyết Hà! Tuyết Hà đứng đấy, tóc như mây… Trái tim
của Cao Hàn đập mạnh. Cao Hàn thấy lạnh buốt cả lòng, người chàng nhũn
ra.
A Đức phải cảnh tỉnh.
- Thiếu gia. Người đứng ở đây nhé, đừng có hành động gì cả. Người nhà họ
La hình như đông lắm đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.