VẪN Ở BÊN ANH - Trang 75

- Xin lỗi, nhưng nhà chúng tôi không có nuôi thú, trẻ con nó không biết nên
nó đòi.
Tuyết Hà chưa dứt lời thì Lão thái thái, Chí Cang và Phỉ Thúy đều đã
đến cạnh, Phỉ Thúy gọi:
- Quận chúa!
- Quận chúa cái gì? Lão thái thái có vẻ bực bội – Bây giờ là thời đại gì mà
còn gọi là Quận chúa? Quận chúa gì mà chẳng nề nếp gì cả, đến chùa
không lo thắp hương lạy Phật lại lo luẩn quẩn bên ngoài. Không biết Phật
không biết Quan Âm! Ở nhà La bao nhiêu năm trời mà đến gia luật thế nào
cũng không biết…
- Mẹ!
Tuyết Hà chỉ kêu một tiếng rồi tắc nghẹn, nước mắt chảy dài xuống
má. Chí Cang bước đến chụp tay lên vai Tuyết Hà. Cái bàn tay đã từng
luyện thiết sa chưởng cứng như hai gọng kìm làm Tuyết Hà đau nhói.
Chàng hạ lệnh:
- Lau nước mắt đi! Tối ngày cứ chảy nước, như bị ức hiếp không bằng.
Giữa chốn đông người định bôi nhọ tôi nữa à? Về rồi biết tôi!
Tuyết Hà lặng lẽ theo sau Cang như một tội phạm đang bị áp tải. Cao
Hàn đứng đấy thấy hết mọi thứ. Máu như dồn cả lên đầu. Chàng quay sang
chụp lấy A Đức, đau khổ:
- Cậu thấy chưa? Như vậy là hạnh phúc đó ư? A Đức tôi không làm sao
chịu được, tôi không thể bỏ mặc thế này được. Tôi phải ở lại đây một thời
gian, phải tìm cho được cái bí ẩn này. Phải cứu lấy Tuyết Hà!

***

Bữa đó rõ là một ngày nghẹt thở với Tuyết Hà.
Vừa về đến nhà, Lão thái thái đã gọi nàng lên, bắt Hà đặt bàn tay trái
đã bị chặt một lóng lên bàn. Cái ngón tay cụt đó tám năm qua đã được che
giấu bằng một lóng tay bạc giả. Lão thái thái chỉ cái ngón tay cái nói:
- Đừng có nghĩ là đã bị trừng phạt là có thể tái phạm lỗi. Mỗi lần nhìn cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.