VẪN Ở BÊN ANH - Trang 95

- Cô làm sao vậy?
- Dạ... Dạ... Tại con... Phỉ Thúy vội cúi xuống nhặt những mảnh vỡ - Ly
trà nóng quá... nóng quá...
Trong lúc ấy Tuyết Hà không còn nghe thấy gì cả! Bé Hạt Mưa viếng
mộ của nội nó? Vì hôm nay là sinh nhật của người... Trời ơi... Bé Hạt Mưa!
Hạt Mưa! Năm nay nó tám tuổi, không cha mẹ, chỉ có một bà nội... Tại
sao... Thành phố Thừa Đức này có hàng trăm hàng vạn hộ, không chọn...
lại chọn... La phủ này... Trời ơi... Hạt Mưa! Hạt Mưa!
Lão thái thái không nhìn Tuyết Hà nữa mà quay sang má Phùng.
- Chuyện đó có hay không?
Má Phùng cúi đầu xuống.
- Dạ... có.
- Thế ở đây ai biết mộ của nội nó chôn ở đâu không?
Lão Văn bước ra.
- Dạ tôi biết, ở cái nghĩa địa hỗn tạp, phía Tây thành phố.
- Vậy thì ông đi bắt nó về đây.
- Vâng.
Tuyết Hà đứng đấy, chợt lên tiếng:
- Tôi theo với!
Lão thái thái quay lại chau mày nhìn Hà. Khuôn mặt Tuyết Hà hôm ấy
không hiểu sao lại trắng bệch, người yếu như gió thổi muốn bay. Với những
người đàn bà thế này... có gì hấp dẫn đâu mà Chí Cang lại yêu thích? Về
làm dâu đã tám năm mà chẳng hề có chút trách nhiệm trong nhà... Chỉ có
vẻ quan tâm nhiều đến con tiểu a đầu. Quan tâm nhiều đấy chứ? Đúng rồi...
Có thể là vì... cô nàng không có con... Phải... cô ấy cũng yêu quý Ngọc
Lâm lắm... Vậy là trời phạt tội lăng loàn nên mới không có con nhỏ? Chắc
là vậy! Thiếu thốn tình thương... Sự không được làm mẹ... Bà suy nghĩ và
chợt nhiên thấy cảm thông cho nỗi khổ của Tuyết Hà... Có lẽ vì vậy mà Hà
yêu Hạt Mưa... Cái chuyện Hạt Mưa bỏ đi, cũng không có gì căng thẳng.
Thôi thì... Hà muốn đi tìm nó về... cứ cho Hà đi. Bà nói:
- Phỉ Thúy mày cũng đi theo đi... Nếu thật sự nó đi viếng mộ, thì dẫn nó
về – Đừng đánh đập hay trách mắng gì nó... Dù gì đó cũng là một ý tốt. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.