VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 103

chiếu buổi tối vì cô nghĩ đó là việc hai cô gái đã làm. Sau đó cô lái chiếc xe
tải nhỏ về nhà để chuẩn bị bữa tối sớm cho mình và ra ngoài đi xem phim.
Cô đã thấy tên phim. Nó không phải loại phim cô muốn xem nhưng ít nhất
đã một năm kể từ lần cuối cô tới rạp chiếu phim và cô thấy rằng mình đang
mong chuyện này xảy ra.

Ông Patel gọi điện trước khi cô đi.

“Con gái tôi nói nó sẽ đi gặp bạn để làm bài tập.” ông nói. “Nó đang nói

dối tôi lần nữa”.

“Đúng thế”. Mma Ramotswe nói. “Tôi sợ rằng con bé đang nói dối.

Nhưng tôi biết cô ấy đi đâu và tôi sẽ tới đó, ông đừng lo”.

“Nó sẽ đi gặp Jack phải không?” ông Patel hét lên. “Nó đang hẹn hò với

thằng đó phải không?”

“Có thể. Nhưng không có chuyện gì khiến ông phiền não thế đâu. Tôi sẽ

đưa cho ông một bản báo cáo vào ngày mai”.

“Làm ơn càng sớm càng tốt”, ông Patel nói. “Tôi thường dậy lúc sáu giờ,

nhanh- nhanh”.

Khi Mma Ramotswe tới đã có vài người trong rạp chiếu phim. Cô chọn

một chỗ ở hàng áp chót, phía cuối. Chỗ này giúp cô quan sát được cửa ra
vào vì bất cứ ai vào phòng dành cho khán giả đều phải đi qua và thậm chí
nếu Nandira và Jack tới sau khi tắt đèn, Mma Ramotswe vẫn có thể nhận ra
họ.

Mma Ramotswe nhận ra vài vị khách. Người b đến ngay sau cô và anh ta

cùng vợ vẫy tay chào cô. Sau đó là một giáo viên và người phụ nữ phụ
trách lớp arobic ở khách sạn Thủ tướng. Cuối cùng giám mục Cơ đốc giáo
tới một mình và ăn bỏng ngô sột soạt ở hàng ghế đầu.

Nandira đến trước khi mở màn phần một năm phút. Cô ấy đi một mình

và đứng một lúc ở cửa ra vào, nhìn quanh. Mma Ramotswe cảm thấy mắt
cô ta đang nhìn mình, và cô nhanh chóng nhìn xuống như thể tìm kiếm cái
gì trên nền nhà. Sau một hay hai giây cô lại nhìn lên và thấy cô gái vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.