VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 113

lương tâm của cô Pekwane sẽ thanh thản, và cô ta vẫn giữ được chồng. Cần
suy nghĩ chín chắn để giải quyết tình huống khó khăn này.

“Nhưng tại sao cô kéo tôi vào chuyện này?” Ramotswe hỏi “Tôi có thể

giúp cô như thế nào?”

Pekwane trả lời không do dự:
“Tôi muốn cô tìm ra chủ của chiếc xe. Sau đó tôi muốn cô lấy trộm nó từ

chồng tôi và trả lại cho chủ sỡ hữu thực sự. Đó là tất cả những gì tôi muốn
làm”.

Tối muộn hôm đó, khi lái xe về nhà. Ramotswe nghĩ rằng mình không

bao giờ đồng ý giúp cô Pekwane; nhưng cô đã làm rồi, và bây giờ cô đang
thực hiện công việc.

Đây không phải là một vấn đề đơn giản – trừ phi, tất nhiên là tới đồn

cảnh sát, nhưng việc này rõ ràng cô không thể làm được. Và đây là sự trung
thực đầu tiên của Ramotswe với khách hàng. Vì vậy sẽ phải tìm ra cách
khác.

Tối hôm đó, sau bữa tối trong bếp với bí ngô, Ramotswe gọi điện cho

J.L.B.Maketoni.

“Những chiếc Mercedes Benz bị ăn trộm từ đâu tới?” Ramotswe hỏi.

“Từ ngoài biên giới”, J.L.B.Maketoni nói, “họ ăn cắp chúng ở Nam Phi,

mang tới đây, sơn lại chúng, đóng lại số máy gốc và sau đó bán rẻ hoặc gửi
tới Zambia. Anh còn biết ai làm việc này. Tất cả chúng ta biết.”

“Em không muốn biết chuyện đó. Cái em muốn biết là làm thế nào anh

nhận ra chúng sau khi chúng được sơn sửa lại”.

J.L.B.Maketoni dừng lại. “Em phải biết nhìn ở đâu” anh nói. “Luôn luôn

có những dãy số ở đâu đó – trên khung gầm – hoặc dưới nắp vỏ máy. Em
luôn tìm thấy nó nếu em biết mình đang làm gì”.

“Anh biết anh đang làm gì”, Ramotswe nói. “Anh có thể giúp em

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.