VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 131

Ramostwe đứng lên khỏi ghế và đi ra cửa. Cô cảm thấy dạ dày mình cồn

lên như khi ngửi phải thứ mùi ghê tởm, một con lừa bị chết trong một cái
mương, cái mùi làm nôn mửa từ cái xác đã thối rữa.

Cảm giác qua đi và cô quay trở vào.

“Em sẽ lấy mẩu xương và kiểm tra”, cô nói. “Chúng ta có thể sai. Nó có

thể là xương của một con vật. Một con linh dương Nam Phi. Một con thỏ
rừng .

J.L.B.Matekoni lắc đầu. “Điều đó là không thể. Anh biết những vật này

nói lên điều gì”.

“Dù là thế”, Ramotswe nói. “Hãy cho nó vào một phong bì và em sẽ

đem nó đi”.

J.L.B.Matekoni định nói lại nhưng nghĩ tốt hơn là thôi đi. Anh sẽ cảnh

báo cho cô, nói cho cô biết sự nguy hiểm khi chơi với những vật này,
nhưng điều đó sẽ ngụ ý rằng có một người tin vào sức mạnh của những vật
này còn thì không. Đúng là anh không tin không?

Cô bỏ phong bì vào túi và mỉm cười.
“Chẳng chuyện gì có thể xảy ra với em đâu”, cô nói. “Em được Chúa

bảo vệ mà”.

J.L.B.Matekoni cố gắng cười lớn với câu đùa của cô nhưng không thể.

Đây là cơ hội để thượng đế sử dụng quyền năng của mình và anh hy vọng
cô sẽ không làm điều gì để phải hối tiếc.

“Có một việc em muốn biết”, Ramotswe nói khi rời văn phòng. “Chiếc

xe đó – ai là chủ sở hữu ?”

J.L.B.Matekoni liếc mắt về phía hai thợ cơ khí. Cả hai đang ở ngoài tầm

nghe, nhưng anh vẫn hạ thấp giọng.

“Charlie Gotso. Người đó”
Ramotswe mở to mắt.
“Gotso? Một người quan trọng phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.