VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 145

“Cô có vấn đề gì phải không?” anh ta hỏi lịch sự . “Xe của cô có bị hỏng

không?”

Ramotswe băng qua đường và nói chuyện với anh ta qua cánh cửa sổ

mở. Cô giải thích về con rắn và anh ta tắt động cước xuống xe, không quên
bảo cậu bé ngồi im trong xe.

“Chúng nằm ở dưới”, anh ta nói. “Nó có thể nguy hiểm. Cô dừng xe lại

là đúng”.

Anh ta rón rén tiến lại chiếc xe. Sau đó bò qua cánh cửa ca bin, với tay

tới cái đòn bẩy để cắt mạch ca-pô và kéo mạnh nó một cái. Xong việc anh
ta đi chầm chậm vòng lên trước xe và cực kỳ cẩn thận bắt đầu mở nắp ca-
pô. Ramotswe cùng tham gia giúp anh ấy, nhìn chằm chằm qua vai anh ấy,
sẵn sàng để bỏ chạy khi thấy con rắn.

Anh ấy bỗng nhiên lạnh cóng.

“Đừng cử động nhé.” anh ấy nói rất nhẹ . “Nó ở đó. Nhìn đi”.
Ramotswe nhìn chằm chằm vào chỗ động cơ. Trong vài giây cô không

thấy cái gì bất bình thường ,nhưng rồi con rắn từ từ bò ra và cô đã thấy nó.
Cô đã đúng, nó là một con rắn hổ mang đang bám chặt trên động cơ, đầu nó
cử động chậm chạp từ phải qua trái như thể đang tìm kiếm cái gì.

“Hãy đi cẩn thận ra cửa xe”, anh ta nói. “Vào trong ca bin và nổ máy.

Hiểu không ?”

Ramotswe gật đầu rồi đi chậm nhất mà cô có thể. Cô bớt căng thẳng khi

ngồi lên ghế xe và với tay vặn chìa khóa.

Ngay lập tức động cơ làm việc bình thường. Chiếc xe tải nhỏ chưa bao

giờ chết máy từ khi khởi động lần đầu tiên.

“Nhấn chân ga”, anh ta kêu lên. “Tăng động cơ lên!”

Ramotswe làm theo và động cơ rống lên những tiếng khàn khàn. Có một

tiếng ồn phía trước xe,một tiếng vang khác, và rồi người đàn ông ra dấu
cho cô tắt máy. Ramotswe làm theo và đợi để biết liệu xuống xe đã an toàn
chưa .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.