VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 146

“Cô có thể ra được rồi. Đây là kết thúc cho cuộc đời của một con rắn hổ

mang”.

Ramotswe ra khỏi ca bin và đi vòng lên trước xe. Nhìn vào động cơ cô

thấy con rắn hổ mang bị chia thành hai mảnh

“Nó tự phanh đôi mình khi chui vào cánh quạt”,anh ta nói, vẻ mặt thể

hiện sự ghê tởm. “Thật là ác, ngay cả đối với một con rắn. Nhưng nó có thể
bò vào trong ca bin và cắn cô, cô biết đấy. Vì thế chúng ta ở đây và cô vẫn
còn sống.

Ramotswe cảm ơn anh ta và lái xe đi, bỏ lại con rắn độc bên vệ đường.

Đây là dấu hiệu báo trước một chuyến đi có nhiều sự kiện, thậm chí cả khi
không có gì xảy ra trong nữa tiếng cuối của hành trình.

Ông Jameson Mopotswanw, luật sư của Mahalpye đang ngả lưng trong

văn phòng riêng không mấy thiện cảm cạnh cửa hàng thịt nói: “Khách hàng
đáng thương của tôi sẽ tới trễ một chút vì tôi vừa mới nhắn tin cho anh ta
vài phút trước đây. Nhưng cô và tôi có thể thảo luận các chi tiết của việc
hòa giải trước khi anh ta tới.”

Ramotswe nhấm nháp café. Cô ngả lưng trên ghế và nhìn căn phòng

trang trí nội thất nghèo nàn của ông ta.

“Ngày nay chuyện làm ăn có vẻ không tốt lắm.”, cô nói, “nhất là ở đây”.
Jameson Mopotswane tức giận.

“Không hề tệ”, ông ta nói. “Thực tế tôi rất bận rộn. Tôi tới đây lúc bảy

giờ và làm việc tới tận sáu giờ tối”.

“Hàng ngày sao?” Ramotswe hỏi một cách ngây thơ.
Jameson Mopotswane nhìn cô chằm chằm .

“Đúng thế. Hàng ngày, cả các thứ bảy. Thỉnh thoảng cả Chủ nhật”.
“Ông hẳn phải có rất nhiều việc để làm”, Ramotswe nói.
Vị luật sư coi đây là một dấu hiệu hòa giải và mỉm cười, nhưng

Ramotswe tiếp tục: “Đúng thế, rất nhiều việc để làm, phân loại những lời
nói dối của các khách hàng để tìm ra sự thực hiếm hoi - hiếm hoi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.