VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 182

nước với thái độ biết ơn. Thực tế cô đang khát, và nước đã tới dù cho cô
thấy cốc bẩn.

“Cô làm gì trong vườn của tôi?” bác sĩ Komoti nhìn cô lạnh lùng. “Nào

nếu cô không phải trộm thì cô muốn cái gì? Cô đang tìm việc à? Nếu thế,
chúng tôi sẵn sàng thuê một phụ nữ nấu ăn trong ngôi nhà này. Chúng tôi
không cần bất cứ ai”.

Ramotswe định trả lời thì có người xuất hiện đằng sau bác sĩ Komoti và

nhìn qua vai anh ta. Đó là bác sĩ Komoti!

“Chuyện gì vậy?” bác sĩ Komoti thứ nhất nói. “Cô ấy nói mình không

phải ăn trộm”.

“Tất nhiên tôi không phải.” Cô nói đầy phẫn nộ. “Tôi đang quan sát ngôi

nhà này”.

Cả hai người tỏ ra bối rối.
“Tại sao?” một người hỏi. “Tai sao cô muốn xem nhà chúng tôi? Nó

không có gì đặc biệt hết, và cũng không bán nữa”.

Ramotswe hất đầu ra sau và cười lớn. “Ồ, tôi không tới đây để mua nó”.

Cô nói. “Chỉ là tôi từng sống ở đây khi còn bé. Sau đó người Bua ( người
Phi gốc Hà Lan) đã sống ở đây, ông Van der Heever và vợ. Mẹ tôi là đầu
bếp của họ, và chúng tôi đã sống trong khu danh cho người hầu ở cuối khu
vườn. Cha tôi giữ cho khu vườn sạch sẽ…”

Cô dừng lại và nhìn hai người đàn ông với ánh mắt chỉ trích.
“Những ngày đó đẹp thật”, cô nói. “Khu vườn này đã được chăm sóc tử

tế”.

“Ồ, tôi chắc thế”, một người nói. “Ngày nay chúng tôi không chăm sóc

nó chỉ bởi chúng tôi là những người bận rộn. Cả hai chúng tôi là bác sĩ, và
chúng tôi phải dành tất cả thời gian của mình tại bệnh viện”.

“À!” Ramotswe nói, cố gắng tỏ vẻ tôn kính. “Các bác sĩ ở đây sao?”
“Không”, bác sĩ Komoti thứ nhất nói. “Tôi là bác sĩ phẫu thuật ở bệnh

viện gần trạm xe lửa. Anh trai tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.