VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 191

Căn phòng nhỏ được bày trong một cái bàn ọp ẹp và hai cái ghế. Ở góc

phòng có một thùng đựng ngũ cốc, loại truyền thống và một cái hòm sắt
méo mó. Ramotswe ngồi xuống ghế trong lúc người phụ nữ đem tới một
cốc tráng men màu trắng đựng nước. Nước hơi thiu, nhưng Ramotswe uống
với vẻ biết ơn.

Sau đó cô bỏ cốc xuống và nhìn người phụ nữ.

“Tôi tới vì lý do như bà biết, nhưng tôi cũng tới để cảnh báo bà vài việc”.
Người phụ nữ ngồi xuống chiếc ghế còn lại.
“Để cảnh báo tôi?”

“Đúng thế”, Ramotswe nói. “Tôi là một nhân viên đánh máy. Bà có biết

việc đó là gì không?”

Người phụ nữ gật đầu.
“Tôi làm việc cho cảnh sát”, Ramotswe tiếp tục. “Và tôi đã đánh máy vài

chuyện về chồng bà. Họ biết ông ấy đã giết cậu bé đến từ Katsana. Họ biết
ông ấy đã giết cậu bé tới từ Katsanna. Họ biết rằng ông ấy là người bắt cóc
và giết cậu bé để làm muti. Họ sẽ sớm bắt chồng bà và sau đó sẽ treo cổ bà,
vì họ cho rằng bà liên quan vào vụ đó. Họ nói rằng bà là đồng phạm. Tôi
không nghĩ họ sẽ treo cổ phụ nữ. Vì vậy tôi tới đây để nói với bà rằng bà có
thể chấm dứt tất cả việc này thật nhanh nếu bà cùng tôi tới cảnh sát và nói
cho họ biết chuyện gì đã xảy ra. Họ sẽ tin bà và bà sẽ được cứu thoát.
Ngược lại, bà sẽ chết rất nhanh. Tôi nghĩ là tháng sau”.

Cô dừng lại. Người phụ nữ đánh rơi miếng giẻ đang cầm và nhìn cô

trừng trừng, mắt mở to. Ramotswe biết mùi vị của sợ hãi – mùi hắc, cay xè
mà mọi người tỏa ra qua lỗ chân lông trên da mình khi họ sợ hãi; bây giờ
không khí trơ lì với cái mùi đó.

“Bà có hiểu điều tôi vừa nói không
Vợ của thầy mo nhắm mắt lại. “Tôi không giết cậu bé đó”.

“Tôi biết”, Ramotswe nói. “Phụ nữ không bao giờ làm chuyện đó.

Nhưng chuyện đó không thay đổi được gì với cảnh sát. Họ có bằng chứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.