VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 77

nồi, suy xét những sự kiện xảy ra trong ngày, nhấp nháp cốc trà bụi đỏ to
mà cô đặt bên cạnh bếp lò. Hôm nay đã xảy ra vài việc, một phần đến từ
bức thư. Một người đàn ông tới với thắc mắc về món nợ lớn và bất đắc dĩ
cô phải đồng ý giúp ông ta lấy lại nó. Cô không chắc một thám tử tư nên
làm loại công việc này không- chẳng có gì trong sổ tay nói về việc đó-
nhưng ông ta nài nỉ và cô thấy khó mà từ chối được. Sau đó là chuyến
viếng thăm của một người phụ nữ quan tâm tới chồng mình.

“Anh ấy về nhà đầy mùi nước hoa”, cô ta nói, “và tủm tỉm cười nữa. Tại

sao một người đàn ông lại về nhà với mùi nước hoa và mỉm cười?”

“Có lẽ anh ta đang hẹn hò với một phụ nữ khác”. Mma Ramotswe mạo

hiểm nói.

Người phụ nữ đó nhìn cô với vẻ kinh hãi.
“Cô nghĩ anh ta làm chuyện đó? Chồng tôi sao?”

Họ đã bàn bạc về khả năng này và đồng ý rằng người phụ nữ sẽ tự giải

quyết vấn đề với chồng mình.

“Có thể có lời giải thích khác”, Mma Ramotswe động viên.
“Ví dụ như?”

“Ngày nay nhiều đàn ông dùng nước hoa”. Cô Makutsi nêu ý kiến. “Họ

nghĩ nó làm họ không còn mùi cơ thể. Cô biết mùi của đàn ông rồi đó”.

Vị khách xoay ghế lại và nhìn chằm chằm vào cô Makutsi.
“Chông tôi không có mùi”, cô ta nói. “Anh ấy là người sạch sẽ”.

Mma Ramotswe ném cho cô Makutsi một cái nhìn cảnh báo. Cô sẽ phải

nói với cô ấy về cách giữ im lặng khi khách hàng ở đây.

Nhưng dù có bất cứ chuyện gì đã xảy ra trong ngày hôm nay, suy nghĩ

của cô vẫn quay về với lá thư của người giáo viên và câu chuyện về cậu bé
mất tích. Hẳn người đàn ông nghèo và vợ ông ta bứt rứt lắm. Họ sẽ suy
nghĩ cái gì trong đầu khi mỗi giờ trôi đi không có tin tức của đứa con trai,
và cậu bé có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, có thể bị kẹt trong một cái
mỏ cũ; cũng có thể cậu không khóc nổi nữa trong khi cứu hộ ở ngay phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.