VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 1096

Trong túi chữa bệnh căn bản không có giải dược, nàng chỉ là muốn

mượn túi chữa bệnh dùng làm bùa yểm hộ trong khi lấy dược từ trong
không gian của hệ thống giải độc, gia hỏa này bày hết tất cả dược ra ngoài,
nàng làm sao để lấy?

Hỗn đản!

Thiệt tình là không mong muốn sẽ gặp được ngươi!

Hàn Vân Tịch đang muốn khóc mà không có nước mắt, Long Phi Dạ

lại tức giận hét vào mặt nàng, "Rốt cuộc là cái nào! Nói mau!"

Trong sự phẫn nộ khó nén kia có một chút nôn nóng, Hàn Vân Tịch

nằm ở khuỷu tay hắn nhìn lên khuôn mặt tuấn tú lãnh nghị của hắn, mờ
nhạt, đột nhiên không đầu không đuôi, hỏi một câu, "Long Phi Dạ, ngươi
dùng ta để làm mồi câu dụ địch, vạn nhất bị trộm đi rồi thì bây giờ làm
sao?"

Nếu hắn tới để cứu nàng, nàng sẽ vui sướng nhảy nhót.

Nếu hắn tới là để tìm cá lớn mà nàng đã câu được, nàng muốn thà rằng

hắn đừng tới, dù sao thì lúc đó nàng cũng đã cho rằng hắn sẽ không tới.

Trên thế giới này sự tình đáng giận nhất, không gì hơn là cho người ta

hy vọng, rồi lại khiến người ta thất vọng!

Long Phi Dạ không nghĩ tới Hàn Vân Tịch sẽ hỏi như thế, hắn nhìn

nàng, hơi ngẩn ra, nhưng, rất nhanh đã bình thường trở lại, nhàn nhạt nói,
"Sẽ không."

"Sẽ không cái gì?" Hàn Vân Tịch lại hỏi, đôi mắt nhập nhèm bị che

bởi một tầng sương mờ, đáng thương và quyến rũ động lòng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.