VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 1098

Phải biết rằng, đây chính là mấy bình thuốc viên, không phải chỉ có

mấy viên, trời mới biết Hàn Vân Tịch đã hao phí bao nhiêu tinh lực, tóm
lại, vật vừa đến tay, nàng suýt nữa lại lâm vào hôn mê.

Thấy nàng chậm rãi mở mắt ra, Long Phi Dạ vẫn luôn cường thế, kiên

nhẫn có hạn lại không hề thúc giục, quan tâm nhìn nàng, không nói câu
nào.

Nhìn thấy hắn như vậy, Hàn Vân Tịch không nhịn được cười, cảm

thấy mình vì mệt mỏi nên đã hỏng rồi, đầu óc cũng đã hỏng theo, thực sự
xuất hiện ảo giác, ở trong mắt gia hỏa máu lạnh này thực sự nhìn thấy được
sự nôn nóng và sắc thái quan tâm.

"Dược...... dược đều giấu ở trong tay áo của ta, một lọ...... một viên."

Nàng mệt mỏi nói.

Long Phi Dạ vội vàng tìm dược, thật sự móc ra từ trong tay áo của

nàng mấy bình sứ nhỏ, tàng nhập ở trong tay áo là sự tình bình thường,
Long Phi Dạ cũng không có nhiều hoài nghi, dựa theo lời nàng nói lấy ra
mỗi lọ một viên, tổng cộng có sáu viên.

Long Phi Dạ đưa tay tới bên miệng Hàn Vân Tịch, hắn cũng chưa phát

hiện ra giọng nói của mình đã dịu dàng không ít, "Há mồm."

Hàn Vân Tịch choáng váng, cũng không suy nghĩ nhiều liền mở mồm

ra, ai ngờ, Long Phi Dạ lại vội vàng bỏ tất cả sáu viên thuốc viên vào trong
miệng nàng. Hàn Vân Tịch không sợ dược, nhưng sợ hãi nhất chính là nuốt
dược. Khả năng nuốt dược của nàng còn kém hơn so với tiểu hài tử ba tuổi.
Mỗi lần uống dược, đều cần phải uống từng viên một, hết sức chăm chú
nuốt vào.

Ban đầu không biết, hơn nữa lúc này ngay cả sức lực hô hấp cũng gần

như không có, sáu viên thuốc viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.