VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 686

Kiến độc (

蚁毒), là loại độc cấp trung, ngay từ đầu sẽ đau đớn kịch

liệt, rất nhanh sẽ có cảm giác cánh tay giống như bị hàng ngàn hàng vạn
con kiến gặm cắn, vô cùng ngứa. Không một người bình thường nào có thể
chịu đựng được, hơn nữa mặc kệ gãi như thế nào đều không giúp được gì.

Trừ phi có giải dược, nếu không độc tố này sẽ dọc theo cánh tay dần

dần lan tràn đến toàn thân, người sẽ không bị độc chết, nhưng sẽ tự cào cho
chính mình đến nỗi người không ra người quỷ không ra quỷ, sống không
bằng chết.

Nếu không có giải dược, biện pháp tốt nhất chính là đem tất cả những

bộ vị bị trúng độc đều chém rớt, ngăn cản độc tố lan tràn.

Nhưng, loại độc tố này có một đặc điểm, chỉ có bị độc kiến cắn trực

tiếp mới có thể trúng độc, bởi vì không có cách nào chiết xuất ra loại độc
này, tuy rằng Hàn Ngọc Kỳ không hiểu về độc thuật, nhưng tốt xấu cũng là
xuất thân thế gia y học, hắn biết thứ kiến độc này!

Tuy rằng tay rất đau, nhưng hắn cũng không hoàn toàn tin vào lời cảnh

báo của Hàn Vân Tịch.

"Hàn Vân Tịch, ngươi nghĩ rằng một thủ thuật tầm thường sẽ gạt được

ta sao?" Hàn Ngọc Kỳ nói, cũng bất động nhìn Hàn Vân Tịch, một cái ánh
mắt, gã sai vặt một bên lập tức nhặt roi trúc lên xuống tay đối Hàn Vân Dật.

Nhưng, đang muốn quất đánh xuống, ai ngờ, Hàn Ngọc Kỳ bỗng

nhiên hốt hoảng kêu to, "A...... Ngứa!"

Chỉ thấy tay trái hắn vốn đang cầm giữ tay phải, giờ này khắc này đã

không tự giác bắt đầu gãi.

Lần này, mọi người đều kinh ngạc, chẳng lẽ thật sự là kiến độc hay

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.