VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 171

còn vẻ hoảng sợ nữa.
– Lúc này tôi không muốn gặp ai. Ông ta không thể giúp gì tôi cả.
– Cô có biết tôi sẽ làm gì nếu ở vào địa vị cô không? Tôi sẽ đi tắm, thay
quần áo. Trong tủ đã để sẵn quần áo cho cô rồi. (Anh mở tủ lấy bộ quần áo
đưa cho cô) Cô đi tắm đi. Tôi chờ cô và ngăn không cho ai vào. Đồng ý
chứ?
Cô liếc nhìn anh dáng tò mò dò hỏi:
– Với bất cứ ai, ông đều cư xử như thế chứ?
– Tôi ít khi có dịp lắm, – anh vừa cười vừa nói.– Thôi cô đi tắm đi!
Cô bước vào phòng tắm khoá trái cửa lại.
Fenner đến bên cửa sổ, nhìn những chiếc xe thong thả chạy trên đường phố.
Trước cửa khách sạn, một đám người mà đa số đeo máy ảnh và đèn chụp
đang cãi cọ với ba người Cảnh sát đứng gác cửa. Như vậy tin tức đã loang
ra rồi. Chẳng mấy chốc, thị trấn nhỏ này sẽ tràn ngập những tay nhà báo.
Mười lăm phút sau, cô Blandish từ trong phòng tắm bước ra, lộng lẫy trong
bộ đồ lụa trắng toát. Fenner chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái nào tuyệt mĩ
hơn. Anh hỏi:
– Lúc này cô thấy dễ chịu rồi chứ?
Anh không kịp ngăn cản thì cô đã đến bên cửa sổ nhìn xuống đường. Cô
vội lùi ra và quay lại anh với ánh mắt sợ sệt. Anh nói với giọng dỗ dành:
– Mọi việc đều ổn cả. Cô không nên lo ngại. Họ không lên đây đâu. Mời cô
ngồi xuống ghế cho thoải mái. Cô muốn ăn gì không?
– Không.
Cô ngồi xuống, hai bàn tay ôm lấy mặt. Fenner lúng túng, quan sát cô hồi
lâu. Bật chợt cô nói với giọng thất vọng.
– Cuộc đời tôi sẽ ra sao?
– Cô đừng nghĩ vội trong lúc này, – Fenner nhẹ nhàng nói. – Chuyện này
rồi sẽ ổn thôi. Mọi người thường hay chóng quên. Trong ba hay bốn ngày
nữa, họ chỉ toàn nói về cô nhưng sau đó họ quên ngay và nghĩ tới vấn đề
khác. Sự thử thách cô vừa trải qua sẽ là một tin thời sự nóng hổi nhưng chỉ
sau một thời gian ngắn là thôi, ngay cả cô cũng sẽ quên. Cô còn trẻ… cuộc
đời vẫn còn ở trước mặt cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.