VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 47

Lão già mặt trắng bệch, run rẩy lật quyển sổ. Eddie giật lấy, ngón tay lướt
đọc theo bảng danh sách đến số 243.
- Anna Borg... Ai thế ?
Hắn lưu ý hai phòng bên cạnh 243 chưa có người thuê.
Flynn trở ngược nòng súng đập cho lão già ngất đi. Eddie nhướng cổ trông.
- Đáng lẽ không nên đập mạnh như vậy. Đầu lão mỏng lắm. Trói thì hơn.
Flynn đi vòng sau quầy, lấy cà vạt của lão rồi trói tay chân lại. Họ để lão
đấy rồi lên lầu hai. Eddie nói :
- Mày ở đây trông chừng. Tao vào thăm con nhỏ.
Phòng 243 ở tận đầu kia. Hắn dán tai vào cửa nghe ngóng rồi rút súng ra,
bước vào căn phòng tối om. Hắn khép cửa, bật đèn.
Phòng nhỏ, trống trơn, bề bộn. Áo quần tung ra trên giường ghế. Hắn nhận
ra chiếc áo vàng cô gái mặc hồi chiều. Bàn trang điểm đầy vật dụng, phấn
vung vãi trên sàn thảm. Eddie thấy rõ là không còn hi vọng tìm ra ai vì
phòng không có một chỗ ẩn náu nào. Hắn lục tung các ngăn kéo nhưng
không thấy gì. Hăn bước ra ngoài khép cửa đến bên Flynn :
- Nó không có ở đây.
- Đi thôi, Flynn nói.
- Phòng bên cạnh trống, ta chờ nó về.
- Thế còn lão già dưới kia ? Lỡ người ta tìm được lão thì sao ?
- Lúc đó sẽ bay.
Họ vào phòng 241, mở cửa bước vào. Eddie để cửa hé đứng rình trong khi
Flynn nằm dài trên giường.
Thì giờ trôi qua, Eddie bắt đầu suy nghĩ liệu chờ đợi thế này có vô ích
không thì có tiếng động làm hắn vểnh tai lên cùng với Flynn nhìn qua khe
cửa.
Phòng đối diện căn 243 mở cửa từ từ, một phú nữ bước ra nhìn dò xét suốt
hành lang, Eddie nhận ra cô gái chờ ở bến xe. Cả hai gã chưa kịp có hành
động gì thì cô đã nhảy qua biến mất vào phòng 243. Chúng nghe thấy cửa
đóng và tiếng vặn khóa.
Flynn thầm thì :
- Phải nó không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.