VANINA VANINI - Trang 35

cháu sẽ tặng bác một cái hôn, nếu bác thuận cho chàng Carbonari được bạn
gái của cháu bảo trợ không phải chết.

Câu chuyện được tiếp tục bằng cái giọng nửa đùa nửa thật mà các phu nhân
La Mã quyền quý rất biết dùng để thảo luận những vụ việc quan trọng; và
Vanina đã thành công, biến cuộc gặp gỡ này, bắt đầu bằng sự đe dọa với
khẩu súng trong tay, thành cuộc thăm viếng của Công tước phu nhân Savelli
tương lai đến nhà ông bác Thống đốc thành La Mã.

Chẳng mấy chốc Đức ông Catanzara, ngạo mạn gạt bỏ khỏi đầu mọi ý nghĩ
mình vừa bị một mẻ hoảng sợ, đã kể cho cô cháu dâu nghe những trở lực
nào mình sẽ gặp phải nếu ông ta tìm cách cứu sống Missirilli. Vừa nói, ngài
Bộ trưởng vừa cùng Vanina đi đi lại lại trong phòng. Dừng bước bên lò
sưởi, ông ta cầm bình nước chanh rót vào một cốc pha lê. Khi ông ta vừa
đưa cốc lên miệng, Vanina giành lấy chiếc cốc, cầm trong tay một lúc rồi
làm như vô ý đánh rơi xuống vườn. Một lúc sau, ngài Bộ trưởng lấy từ hộp
kẹo ra một thanh socola; Vanina giằng lấy thanh kẹo, vừa cười vừa nói:

- Xin bác hãy cẩn thận! Trong nhà bác cái gì cũng đã bị tẩm độc - người ta
đang muốn giết bác. Còn cháu đã tìm cách xin tha cho ông bác tương lai
của cháu để không phải tay trắng gia nhập vào họ tộc nhà Savelli.

Đức ông Catanzara ngạc nhiên cám ơn cô cháu dâu và trong câu chuyện để
lộ là có nhiều hi vọng có thể cứu sống Missirilli.

- Vậy là chúng ta đã kí kết thỏa ước với nhau, và để khẳng định điều đó,
đây là phần thưởng cho bác, - Vanina nói và ôm hôn ông ta.

Ngài Bộ trưởng đón nhận phần thưởng. Ông ta nói thêm:

- Cần phải nói với cô là tôi cũng không ưa đổ máu. Hơn nữa tôi hãy còn trẻ
lắm, mặc dù có lẽ đối với cô tôi đã là một ông già. Có thể tôi sẽ còn sống
đến cái ngày mà máu đổ hôm nay sẽ biến thành một vết nhơ nhục nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.