VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 17

xuống bất tỉnh, nhưng vần còn sống. Nó cố chạy nhưng Gỉ Sắt chụp nó lại.
Chú quăng con chuột lên một lần nữa, lần này đi hơi xa một chút. Con
chuột ráng chạy được vài bước thì bị Gỉ Sắt đuổi kịp.


Thốt nhiên, một tiếng động nổi lên gần đó. Gỉ Sắt nhìn quanh, trong
khi đó, con chuột thừa cơ lách khỏi móng vuốt của chú. Gỉ Sắt quay lại thì
thấy nó đã chạy tọt vào bóng tối, giữa một bộ rễ cây rối bòng.


Tức giận, Gỉ Sắt bỏ dỡ cuộc đi săn. Chú ngó dáo dắc, đôi mắt xanh
lá cây sáng rực lên, sẵn sàng lùng sục cái âm thanh đã làm lỡ mất cuộc giết
mồi của mình. Tiếng lách cách rõ dần, trở nên quen thuộc hơn. Gỉ Sắt
nhướng mở choàng mắt ra.


Khu rừng biến mất. Chú đang ở bên trong nhà bếp nóng nực, yếm
khí, cuộn tròn trên giường của mình. Ánh trăng len qua ô cửa sổ, soi sáng
vài mảng tối dưới nền nhà cứng, trơn láng. Tiếng động hồi nãy là tiếng
những viên thức ăn khô được thả vào dĩa. Gỉ Sắt vừa mới mơ xong.


Nhấc đầu lên, chú tựa cằm vào thành giường. Cái vòng cổ cạ khó
chịu quanh cổ chú. Trong giấc mơ, chú đã cảm thấy không khí trong lành
lùa vào mớ lông xù mềm mại chỗ cái vòng cổ hay thít chặt của mình. Gỉ
Sắt lăn ngửa ra, thưởng thức giấc mơ thêm một chút nữa. Chú vẫn còn ngửi
thấy mùi chuột. Đó là lần thứ ba chú mơ, kể từ khi trăng tròn, và lần nào
con chuột cũng vuột khỏi móng vuốt của chú.


Chú liếm mép. Từ giường của mình, chú có thể ngửi thấy mùi thức
ăn nhạt nhẽo của chú. Chủ nhà luôn đổ đầy thức ăn vào dĩa cho chú trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.