VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 126

tươi. Gió nhẹ lùa từng chiếc lá lìa cành bay dạt qua bên sân hàng xóm.
- Thơm quá...
Vừa bước vào cửa Hương Điểm kêu lớn. Thấy An Hóa lui cui lấy hai con
cá rô biển từ trong lò nướng ra nàng cười tiếp.
- Bác cần cháu phụ hôn?
- Cháu thay quần áo đi rồi mình ăn...
Hơi gật đầu Hương Điểm cười dặn.
- Cháu đi thay quần áo. Bác chờ nghe... Bác đừng có ăn hết à nghen...

Đứng nơi nhà bếp nhúng bánh tráng An Hóa nhìn khu vườn trổ màu mùa
thu. Hơi thu lan trong gió thốc vào nhà mang theo mùi ngai ngái của cỏ anh
vừa mới cắt hồi sáng. Nắng chiều vàng vọt màu ủ rũ. Xe cộ nối đuôi nhau
trên xa lộ. Chiều nào cũng thế. Bắt đầu 5 giờ chiều là tình trạng xe cộ nối
đuôi nhau lại tái diễn. Hóa ra đời sống là một tái diễn, sự lập đi lập lại hoài
hoài. Nghe Hương Điểm hát nghêu ngao trong phòng anh mỉm cười nghĩ ra
mấy câu thơ sẽ đọc cho nàng nghe lúc hai người ăn cơm với nhau.

Bước ra phòng ăn Hương Điểm trợn đôi mắt long lanh nhìn vì ngạc nhiên.
Trên bàn ăn bày một dĩa rau sống, dĩa bánh tráng, dĩa cá nướng thoa mỡ
hành thơm phứt và một tô nước mắm đỏ lừ ớt. Hai ly rượu vang màu vàng
ươm. Liếc An Hóa nàng cười chúm chiếm như có điều gì vui vẻ muốn nói
nhưng cố gắng kềm hãm.
- Ngon hả cháu?
An Hóa buột miệng hỏi cho nên dùng cách xưng hô cũ mà mình đã quen.
Dùng đũa gắp miếng cá nhỏ bỏ vào bánh tráng Hương Điểm cười nhẹ.
- Ngon... Chưa ăn cháu cũng cảm thấy ngon rồi. Ở Richmond ăn hamburger
với pizza hoài ớn quá...
- Ủa bộ nhà không nấu ăn à?
- Dạ bà chị dâu lớp con cái ba đứa, lớp đi làm rồi chồng bị gãy chân nên bả
cứ rinh về hamburger và pizza. Nhìn đã thấy no rồi...
Uống ngụm rượu vang An Hóa cười đùa.
- Tốt... Không ăn mà no đỡ tốn tiền...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.