VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 127

Hương Điểm cười hắc hắc không chịu nói vì đang nhai. Nuốt miếng cá
nướng cuốn bánh tráng xong nàng cười nhìn ông bác già.
- Hổng chịu đâu... Phải ăn ngon, ăn no mà không có lên cân mới sướng.
Bởi vậy cháu về sớm là vì nhớ nhà và nhớ...
Ngừng lại nhưng thấy An Hóa nhìn mình nàng tiếp liền.
- Nhớ bác nữa...
An Hóa cười khì.
- Ăn xong rồi mình làm gì?
- Hát... Cháu hát rồi bác ngâm thơ cho cháu nghe. Mấy ngày nay ở nhà
buồn bác làm thơ...
- Mình sẽ làm đêm văn nghệ đặc biệt...
Hương Điểm nhấn mạnh ở hai tiếng đặc biệt .
- Đặc biệt gì?
An Hóa hỏi và Hương Điểm cười thánh thót.
- Bí mật quốc phòng...
Vừa nhai An Hóa vừa gật đầu. Nhìn ra ngoài cửa sổ thấy lá vàng rơi mỗi
lúc một nhiều hơn anh thở dài.
- Thu buồn quá. Nó làm bác nhớ nhà...
- Bác nói cháu mới nhớ. Hay là sáng mai mình đi Blue Ridge đi. Đi coi lá
vàng...
An Hóa ngần ngừ giây lát rồi chậm rãi lên tiếng.
- Cháu mới đi về. Sợ cháu mệt...
Hiểu ý Hương Điểm cười vui.
- Về nhà là hết mệt... Tại buồn và nhớ bác ngủ hổng được mới làm cháu
mệt... Tối nay ngủ một giấc là khỏe ru bà rù...
Cười hắc hắc sau khi nói Hương Điểm uống cạn ly rượu xong bõ đũa
xuống bàn.
- Cháu ăn ít vậy?
- Ăn bốn cuốn mà ít gì. No quá...
Vừa nói nàng vừa vỗ bụng của mình khiến cho An Hóa bật cười. Đứng dậy
nàng cười tiếp.
- Để chén dĩa một hồi cháu rửa cho. Bây giờ cháu đi nằm một chút...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.