VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 18

- Lỗ mũi của cháu hay lỗ mũi của bác?
An Hóa nói giỡn. Hơi chun chun cái mũi dọc dừa của mình xong Hương
Điểm quay qua nhìn người bên cạnh rồi cũng giỡn một câu.
- Chắc là lỗ mũi của cháu chứ lỗ mũi của bác thời phải lớn hơn nhiều… Ba
cháu nói cháu có cái mũi dọc dừa. Mũi dọc dừa là mũi gì dậy bác?
An Hóa cười rồi ấp úng.
- Giảng nghĩa thời hơi dài dòng nhưng bác có thể nói mũi dọc dừa là cái
mũi đẹp...
- Đẹp như thế nào hả bác?
- Khi nhìn người ta thích. Ngắm lần thứ nhất người ta muốn ngắm lần thứ
nhì rồi ngắm hoài không chán...
Hương Điểm cười hắc hắc. Xe lên cây cầu cao. Nhìn hồ nước xanh An Hóa
nói chậm.
- Để mai mốt bác mời cháu lại nhà ăn tối…
- Bác nấu hả?
- Ừ… Bác biết nấu…
Hương Điểm nhấn ga cho chiếc Accord chạy nhanh hơn.
- Cháu làm việc ở đâu?
- Dạ làm ở nhà thương. Bác biết Memorial Hospital không?
An Hóa cười nhẹ.
- Biết… Ở đây ba mươi mấy năm mà không biết nhà thương đó à. Cháu chê
bác cù lần hả?
Hương Điểm bật thành tiếng cười. An Hóa cũng cười lớn khi nghe tiếng
cười vui vẻ của cô tài xế.
- Cháu làm gì trong nhà thương. Bác sĩ hả?
Hương Điểm lắc đầu lia lịa.
- Cháu không ham làm bác sĩ bác ơi. Học cực mà làm còn cực hơn. Cháu
làm phòng điều hành nhân viên, có giờ giấc đàng hoàng. Tuần lễ năm ngày,
ngày tám tiếng thôi. Thời giờ còn lại để enjoy cuộc đời bác ơi…
An Hóa cười hắc hắc. Anh cảm thấy thoải mái và vui vẻ khi nói chuyện với
Hương Điểm. Dường như cũng nhận ra điều đó nên nàng lên tiếng hỏi.
- Nói chuyện với cháu bác vui hôn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.