VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 20

Hương Điểm nói trong tiếng cười. Hiểu cô gái cố ý chọc mình già lụ khụ
cần phải có sự dìu dắt nên An Hóa cũng cười đùa lại.
- Cần chứ… Không những mở cửa mà cháu còn phải nắm tay dẫn đi nữa…
- Ok… Bác đã thay bánh xe cho cháu thời cháu phải giúp lại…
Nói xong Hương Điểm mở cửa đi nhanh qua phía bên kia rồi kéo rộng cửa
ra xong ló đầu và khom người vào trong xe. Vì mùa hè nóng nực, lại áo
thun hở cổ do đó An Hóa thấy được phần da thịt mịn màng của người đàn
bà đã qua một đời chồng. Có lẽ cũng biết điều đó nên Hương Điểm cười
nói lảng.
- Để cháu đỡ bác ra xe…
Lắc đầu Anh Hóa nói nhỏ.
- Cháu lí lắc quá bác chịu thua…
- Có gì đâu. Cháu coi bác như ba của cháu mà…
- Như vậy thời được…
An Hóa đưa tay ra cho Hương Điểm nắm rồi nương theo cái kéo tay của
nàng anh bước ra xe một cách lẹ làng. Hai người bước song song vào cửa.
- Ông bà có hai người…
Cô host của nhà hàng hiểu lầm khi thấy Hương Điểm cặp kè với An Hóa.
Liếc nhanh người bên cạnh nàng cười nói bằng tiếng Anh.
- Đây là ba của tôi…
- Tôi xin lỗi cô… Kính mời ông và cô…
Hai người được đưa vào cái bàn trong góc. Vài phút sau người hầu bàn tới.
An Hóa gọi ly trà nóng còn Hương Điểm chọn trà đá.
- Bác có thử thức ăn Thái chưa?
Hương Điểm hỏi nhỏ và An Hóa lắc đầu cười.
- Chưa… Bác ít khi đi ăn ngoài…
Thấy người đối diện ngước lên nhìn mình như chờ nghe tiếp ông ta cười.
- Đi một mình cũng buồn. Hơn nữa thức ăn lại không hợp thành ra…
Hương Điểm gật đầu như thông cảm. Cười chúm chiếm nàng hỏi một câu.
- Như vậy nếu có người rủ bác đi thời bác cũng đi hả?
Hiểu hai tiếng có người của cô cháu gái An Hóa cười ý nhị.
- Bác thích nấu và ăn ở nhà hơn. Nấu ăn nhiều bác nghiệm ra cái thi vị của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.